Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 171 : Ba kiện dị bảo

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Lúc trước còn tưởng rằng khi đám đệ tử thu thập lệnh bài sẽ gặp vô cùng khó khăn,không nghĩ lệnh bài tới tay bọn chúng lại dễ dàng như vậy. Ngoại trừ cái tên gia hoả không biết sống chết cầm Đại Lực Kim Cương Hoàn chó má kia ra trao đổi thiếu chút nữa bị hành hung một trận thì đám đệ tử đều có cơ hội lấy được lệnh bài.



Trong chốc lát, rất nhanh đám đệ tử đem các loại vật phẩm,kỳ trân, dị bảo trong tay ra đi lên trao đổi.



Hơn trăm tên đệ tử, tự nhiên không có khả năng mỗi người đều thu được lệnh bài đến tay, ba người Diệp Vân, Đoàn Thần Phong cùng Dư Minh Hồng từng bước một lựa chọn ra các vật phẩm vừa ý, bọn hắn đem hết toàn bộ hai mươi bảy miếng lệnh bài ra, cuối cùng cũng thu được một đống các loại đồ vật, kỳ trân quý hiếm, cổ quái.



Trong lần trao đổi miếng lệnh bài cuối cùng, vì không có đồ vật nào vừa mắt Diệp Vân nên hắn bất đắc dĩ phải lấy một nghìn ba trăm miêng linh thạch thượng phẩm từ tay một gã đệ tử đưa qua, rồi liền ném cho bọn Đoàn Thần Phong cùng Dư Minh Hồng.



Phút chốc, ba mươi miếng lệnh bài đã bị lấy đi toàn bộ, những tên đệ tử lấy được thì vui vẻ hô to, còn những kẻ vận khí kém không có được chỉ biết bất đắc dĩ thở dài.



Dù sao trong lòng hơn trăm tên đệ tử còn lại cũng biết với thực lực của bọn hắn lấy được lệnh bài đến tay thật là si tâm mộng tưởng, bất quá trong lòng mỗi người đều nghĩ vận khí mình không tệ, có thể may mắn lấy được lệnh bài khảo hạch.



Nhưng mà sự đời vẫn thế, đến lúc ngươi cảm thấy mình chắc chắn sẽ thành công thì nghênh đón ngươi chỉ là sự thật tàn nhẫn .Kiểu như lúc ngươi cảm thấy mình chính là sủng nhi của trời xanh thì cuối cũng có thể tưởng, rất có thể bị Thiên Đạo vứt bỏ không mấy thương tiếc.



Nhân sinh cứ như vậy, thế giới tu tiên tàn khốc, cuối cùng cục diện định ra không được viên mãn.



Sau khi lấy ra 27 miếng lệnh bài để đổi lấy một đống các loại đồ vật quý hiểm, cổ quái. Trong đó cũng rất nhiều đồ vật không biết có tác dụng gì, Diệp Vân hắn chẳng qua cảm thấy những vật đó chắc sẽ có ích, có chút ý tứ liền lấy lệnh bài ra trao đổi.



Trước mắt hắn có thể xác định được ba kiện đồ vật có chỗ trọng dụng, kiện đầu tiên tự nhiên là Băng Linh Thủy Vụ, đã có thứ này tới tay, băng linh khí hắn tu luyện tất nhiên sẽ tăng lên một trình độ mới, tiến thêm một bước đến ngưng luyện, uy lực có thể tưởng tượng.



Kiện thứ hai chính là một loại thực vật có tên là Kim Tuyến Ngân Thảo, tác dụng của loại thực vật này Diệp Vân từng bên trong một cuốn sách cổ nhìn thấy qua, đó là khi tu vi đạt tới Trúc Cơ Cảnh về sau, phục dụng lúc ngưng tụ thần hồn.



Tuy rằng Kim Tuyến Ngân Thảo không đủ khiến thần hồn ngươi tăng lên nhiều lúc ngưng tụ nhưng trong phút chốc ngưng tụ thoáng qua một chút, bất quá tu vi đã đột phá đến Trúc Cơ cảnh, quan trọng ở đây chính là thần hồn, ở mỗi lần ngưng tụ thần hồn mới có thể đột phá mỗi cấp bậc về sau. Như thế tấn chức Trúc cơ cảnh đồng nghĩa với thần hồn cũng đột phá, về phần chân khí thì ngược lại cũng không có trọng yếu như thế.



Có được Tiên Ma Chi tâm trợ giúp, tu vi Diệp vân tiến triển cực nhanh, chỉ có qua mấy tháng mà hắn, tu vi từ Luyện Thể cảnh tam trọng đột phá đến Luyện Khí cảnh nhất trọng, tốc độ như vậy đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Thiên Kiếm Tông ở trong cùng thế hệ có thể nói xứng danh yêu nghiệt. Nhưng cùng một số thiên tài chân chính vẫn chênh lệch 1 chút, bất quá với tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng nếu so ra thực lực chân chính của hắn cũng đủ để cùng Luyện Khí Cảnh ngũ trọng đấu pháp, thậm so với các đệ tử Luyện Khí Cảnh lục trọng cũng không nói ngoa. Nếu như lấy thực lực chân chính của Diệp Vân ra để bình phẩm mà nói thì mấy tháng nay thực lực hắn tăng lên không thể tưởng, chỉ sợ trước đây chưa từng có ai, hậu vô lai giả ( hiểu chết)..




“Các ngươi đều đã nhận được lệnh bài?” Lan trưởng lão kinh ngạc hỏi.



“Không sai, chúng ta đều có lệnh bài.” Hơn mười tên đệ tử đồng thanh trả lời.



“Tại sao có thể nhiều như vậy? Chung ưng cùng Chân Hoa Thành đâu?” ánh mắt Đại trưởng lão Thuần Vu Diễn đảo qua, rõ ràng không nhìn thấy hai gã đệ tử có tu vi cao nhất đâu.



Lặng im một khoảng, không có ai trả lời.



“Đến cùng là xảy ra chuyện gì vậy?” Lan trưởng lão nén giật lạnh lùng quát.



Diệp Vân bước ra một bước, lướt qua đám người, nói: “ Hai người bọn họ, đều bị ta giết.”



“Ngươi?”



Trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin được, Lan trưởng lão cùng Thuần Vu Diễn kinh hô kêu lên.



“Đúng vậy, bọn họ đều muốn cướp đoạt bảo vật trên người ta, còn nói dù cho ta ly khai Linh Thứu Phong, ngày sau cũng sẽ bị bọn hắn đuổi giết không ngừng. Nếu như bọn hắn ép người quá đáng, như vậy ta cũng không khách khí!” Diệp Vân thản nhiên nói.



“Làm sao có thể? Tu vi của Chung Ưng là Luyện Khí Cảnh tứ trọng, Chân Hoa Thanh từ đệ tử áo bào tím hạ thấp xuống, tuy rằng tu vi của hắn giữa tứ trọng và ngũ trọng, nhưng dốc sức liều mạng mà nói, có thể kích phát tiềm lực tăng lên tới Luyện Khí Cảnh lục trọng, với tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng của ngươi làm sao có thể chém giết bọn chúng?” Lan trưởng lão phẫn nộ quát.



Diệp Vân nhún vai, nói:”Đừng nói là Lan trưởng lão ngươi muốn vì bọn họ mà báo thù? Chẵng lẽ bọn hắn có quyền giết người, mà ta không thể hoàn thủ hay sao? Bất quá chết cũng đã chết rồi, còn có cái giá trị gì nữa,”



Ánh mắt của hắn khẽ nâng lên, không chút sợ hãi nhìn về phía Lan Trưởng lão, lãnh ý như đao.