Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 179 : Chiến ý va chạm

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Trong mắt Mộ Dung Vô Ngân bắn ra một đạo tinh quang. Khuôn mặt được bao phủ bởi một lớp sương mỏng. Trong lúc này khí thế trên người hắn đã xảy ra một biến hóa vô cùng lớn. Nếu như lúc trước người ta gọi hắn là một thanh đao đã tuốt khỏi vỏ thì bây giờ hắn giống như một thanh kiếm phóng thẳng lên trời cao.Trảm Sơn Phá Nhạc Thần Kiếm.



Khí thế hào hùng, sát ý ngưng tụ.



Vào lúc này, hắn không cho phép kẻ trước mặt mình tạo ra bất kỳ trở ngại nào khác. Trong mắt hắn Diệp Vân không khác gì một người đã chết.



Đám người Lan trưởng lão không thể không hít một hơi thật sâu. Khí thế của Mộ Dung Vô Ngân lúc này đã vượt xa bọn họ rồi. Tuy Mộ Dung Vô Ngân và bọn họ đều có tu vi Luyện Khí Cảnh đỉnh phong nhưng vào lúc này nếu muốn so sánh với khí thế trên người hắn thì còn lâu mới sánh bằng.



Nếu tu vi của Mộ Dung Vô Ngân đạt tới Trúc Cơ Cảnh thì hắn có thể ngưng luyện ra thần hồn. Khi đó đòn tấn công của hắn sẽ gây ra được rất nhiều tổn thương cho đối thủ.



Mặc dù Mộ Dung Vô Ngân chưa thể tạo ra thần hồn nhưng cũng khiến cho đám người Lan trưởng lão cảm nhận được áp lực rất lớn từ hắn.



Tu vi thật sự của Mộ Dung Vô Ngân đã khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.



Ánh mắt lạnh lẽo của Mộ Dung Vô Ngân nhìn về phía Diệp Vân. Hắn từng bước từng bước tiến về phía trước, mỗi một bước chân của hắn có cảm giác rất quái dị. Giống như tiếng trống dũng mãnh đánh vào trong lòng mọi.



Mỗi một bước đi của Mộ Dung Vô Ngân đều khiến mọi người cảm thấy sợ hãi. Đám người Lan trưởng lão có tu vi cao như vậy mà cũng cảm thấy tâm thần bị ảnh hưởng một chút, trong giây lát không thể điều khiên bản thân. Bọn họ đã như vậy thì những đệ tử phía sau cũng không tốt hơn chút nào. Thân thể của đám đệ tử hầu như không thể đứng vững, liên tục lùi lại.



Khuôn mặt của Dư Minh Hồng và Đoàn Thần Phong cũng đỏ bừng lên. Mồ hôi tuôn ra ào ào trên trán hai người nhưng họ cũng không chịu lùi lại phía sau. Dư Minh Hồng, Đoàn Thần Phong và Diệp Vân, ba người bọn họ có tiến thì cùng tiến, có lùi thì cùng lùi. Nếu chẳng may Diệp Vân bị Mộ Dung Vô Ngân giết chết thì cuộc sống sau này của hai người họ cũng sẽ không có những ngày tốt lành.



Mộ Dung Vô Ngân đi tới đâu thì tiếng bước chân của hắn cũng đánh vào lòng mọi người khiến họ cảm thấy vô cùng sợ hãi, hầu như mọi người đều không thể khống chế nỗi sợ hãi này.



Nhưng Lan trưởng lão bông nhiên phát hiện trên khuôn mặt của Diệp Vân không có chút sợ hãi. Bộ dạng của hắn khiến lão khó có thể chấp nhận.



Hai tay Diệp Vân chắp sau lưng, khóe miệng nở một nụ cười. Lúc này nhìn bộ dạng của hắn vô cùng thanh thản, không bị ảnh hưởng bởi tiếng bước chân của Mộ Dung Vô Ngân.
"Diệp Vân. . ." Đoàn Thần Phong lông mày nhíu lại, kéo hắn lại.



"Sao vậy? Đoàn sư huynh nghĩ ta lỗ mãng lắm sao? Con đường tu tiên nếu gặp phải trở ngại mà không mạnh mẽ tiến tới thì không phải là người có tố chất tu tiên. Chẳng lẽ Đoàn sư huynh sợ phẩm chất linh khí của ta chưa đủ hay là uy lực của diệt thế thần lôi không mạnh mẽ?" Diệp Vân cười hắc hắc, gỡ tay Đoàn Thần Phong ra sau đó hướng phía của điện bước nhanh tới.



Đám người Lan Trưởng lão hai mặt nhìn nhau, sau đó cũng hít một hơi rồi đuổi theo Diệp Vân, đi đến bên cạnh hắn.



"Xem ra ta không nhìn lầm ngươi, tuy tu vi bình thường, nhưng vẫn phải có dũng khí."



Trên quảng trường, Mộ Dung Vô Ngân đưa lưng về phía Diệp Vân.



"Vô Ngân sư huynh mặc dù không coi ta ra gì nhưng có lẽ đã đánh giá bản thân mình quá cao." Diệp Vân mỉm cười, đứng cách Mộ Dung Vô Ngân khoảng mười trượng.



Mộ Dung Vô Ngân chậm rãi xoay người lại, trong mắt đã không còn sát ý lạnh lẽo nữa mà có một chút hứng thú nhìn Diệp Vân.



"Ban đầu ta còn tưởng ngươi có thể làm việc cho ta, tiền đồ ngày sau vô cùng rộng mở nhưng ai ngờ ngươi lại làm trái ý của ta. Nếu như vậy thì không cần để ngươi sống trên đời này nữa."



"Vô Ngân sư huynh, trước đây mỗi lần đánh nhau có phải ngươi đều đứng nói nhảm nửa ngày không?" Diệp Vân khẽ cười nói.



Khuôn mặt Mộ Dung Vô Ngân tối sầm xuống, đôi mắt hơi híp lại.



"Ta chỉ ra một chiêu, nếu như ngươi có thể đỡ được thì ân oán trước đây giữa chúng ta coi như xóa bỏ và ngươi cũng sẽ thông qua khảo hạch và trở thành đệ tử nội môn!"



"Vô Ngân sư huynh ngươi lại đề cao bản thân mình một lần nữa rồi!"Hai tay Diệp Vân chắp sau lưng, quần áo bay phất phới!