Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 192 : Thiên Thần Phong

Ngày đăng: 13:43 30/04/20


Ngọn núi chính của Thiên Kiếm Tông có tên là Thiên Thần Phong. Nó được phỏng theo sự tích năm đó trên trời có Thiên thần hạ phàm rồi xây tông lập phái. Vì thế nó mới được đặt cái tên nghe vô cùng khí phách như thế.



Thiên Thần Phong chính là ngọn núi cao nhất và đứng sừng sững giữa trung tâm Thiên Kiếm Tông. Bốn phía xung quanh bao gồm các ngọn như Vô Ảnh Phong, Tuyệt Kiếm Phong, Trích Tinh Phong và Lãm Nguyệt Phong. Tất cả các ngọn khác bao quanh nó giống như sao quanh mặt trăng vậy.



Vào ngày bình thường, Thiên Thần Phong chắc chắn sẽ không triệu tập đệ tử đến. Cho dù là tứ đại phong chủ bình thường cũng chẳng tới. Chỉ khi có việc trọng đại mới phát Thiên Kiếm truyền lệnh triệu tập những thành viên quan trọng của Thiên Kiếm Tông quay về Thiên Thần Phong.



Nhưng hôm nay, chỉ vì Diệp Vân mà Thiên Thần Phong phải phát đi Thiên Kiếm truyền lệnh triệu tập hắn đến Thiên Thần Phong.



- Sao vậy? Trong lòng cảm thấy hơi lo lắng ư?



Tô Hạo nhìn Diệp Vân đứng bên cạnh mình, y khẽ cười nói.



Diệp Vân lắc đầu, nói:



- Không phải là lo lắng mà chỉ thấy việc này hơi đột ngột thôi. Dựa vào tu vi và thiên phú của con thì sao có thể khiến cho Thiên Thần Phong chú ý được chứ?



Sau khi nhận được Thiên Kiếm truyền lệnh, Tô Hạo đã ngay lập tức dẫn Diệp Vân phá mây bay về Thiên Thần Phong.



- Ngươi nghĩ rằng ta muốn thu ngươi làm đồ đệ chỉ vì nhất thời cao hứng nói cho vui thôi sao?



Tô Hạo nhìn Diệp Vân một cách thích thú rồi sau đó nghiêm túc nói:



- Diệp Vân, hình như ngươi vẫn đang xem thường bản thân mình phải không? Ngươi nghĩ rằng ngươi dựa vào tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng đánh ngang tay với Mộ Dung Vô Ngân là chuyện bình thường ư?

Diệp Vân ngẩn người, nói:



- Con biết chuyện này cũng không phải là bình thường. Biểu hiện vừa rồi của con có lẽ chỉ là hiếm gặp chứ chưa đủ để cho Thiên Thần Phong phải chú ý.



Tô Hạo mỉm cười, nói:



- Nếu như ngươi và Mộ Dung Vô Ngân không xảy ra xung đột thì có lẽ Thiên Thần Phong sẽ không chú ý tới ngươi.



Ánh mắt Diệp Vân lóe lên tia sáng, hắn lạnh lùng nói:



- Phong chủ đại nhân, người nói tất cả những việc này đều là do Mộ Dung Vô Ngân giở trò ư? Huynh trưởng Mộ Dung Vô Tình của hắn có tài cán ra sao mà ngăn được người nhận con làm đệ tử?




Dĩ nhiên, người thanh niên khoảng hai sáu, hai bảy tuổi này chính là đại ca của Mộ Dung Vô Ngân, thiên tài ngàn năm qua của Thiên Kiếm Tông: Mộ Dung Vô Tình.



- Vân trưởng lão, vừa gặp mặt đã thi triển Luyện Hồn Thuật với đồ đệ của ta rồi. Việc này không cần thiết đâu.



Giọng nói lạnh lẽo của Tô Hạo vang lên.



- Ta chỉ thử hắn chút thôi, không phải muốn đối phó đâu...



Lão già áo tím đứng bên trái cười ha hả, lão tỏ vẻ mình chẳng quan tâm.



Giờ Diệp Vân mới hiểu vì sao vừa rồi toàn thân hắn bỗng cảm thấy mệt mỏi suýt nữa đã ngất xỉu. Thì ra là do vị trưởng lão này đã thi triển Luyện Hồn Thuật mà Tô Hạo vừa mới nhắc đến.



Đây chính là cao thủ Trúc cơ dùng thần hồn công kích. Cũng may là Diệp Vân có tu luyện thần hồn nếu không thì dưới đòn công kích vừa rồi chắc chắn thần hồn của hắn sẽ tan nát, tu vị rớt xuống thảm hại.



- Được lắm, nếu lần sau ta gặp được đệ tử của ngươi thì ta cũng muốn thử một lần.



Tô Hạo cười lạnh, trong ánh mắt hiện lên vẻ tức giận.



- Tô Hạo, ngươi mới lên làm phong chủ Vô Ảnh Phong được mười năm mà thôi. Ta nghĩ hành vi của ngươi nên hạ thấp đi một chút thì tốt hơn đó.



Sắc mặt Vân trưởng lão trở nên lạnh lẽo, lão trầm giọng xuống quát.



- Ta thấy mình đã hạ thấp quá rồi nên đến tận bây giờ ta vẫn chưa tìm đủ được mười đại đệ tử đây. Vất vả lắm ta mới tìm đủ mà các ngươi lại đi ra quấy rối xen ngang như vậy, rốt cuộc các ngươi muốn gì?



Sắc mặt hòa nhã của Tô Hạo đã biến mất, giọng y trở nên lạnh như băng.



Vân trưởng lão mỉm cười, nói:



- Nguyên nhân trong đó ngươi đã biết rồi còn gì. Hãy mau quay về đi!



- Quay về? Ha ha, nếu ta không quay về thì sao?



Tô Hạo cười to mấy tiếng. Y bước lên một bước, trên người chợt xuất hiện những quầng sáng lấp lánh.