Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 234 : Gặp lại
Ngày đăng: 13:44 30/04/20
Một đám đệ tử trẻ tuổi mặc áo chẽn màu tím nhanh chân bước đến, phút chốc đã tới trước người Diệp Vân.
"Giao Dịch Phường Thị nghiêm cấm động võ, ai vi phạm sẽ nghiêm khắc xử phạt, các ngươi không biết sao?" Ngườ đi đầu lên tiếng nói, giọng lạnh như băng, mặt trầm như nước.
Diệp Vân giương mắt nhìn, đột nhiên kinh ngạc , thanh niên mặc áo chẽn màu tím trước mặt rõ ràng là đã từng gặp qua, nhưng lần trước hắn mặc áo chẽn màu đen mà thôi. Duy chỉ có một thanh tiểu kiếm được thêu trước ngực là không thay đổi, độc nhất vô nhị.
"Nguyên lai là Tần Thiên Hàn Sư Huynh, không thể tưởng tượng được, ngươi lại có thể bị điều đến Giao Dịch Phường Thị sao." Diệp Vân lông mày nhíu lại, lạnh nhạt nói ra.
Thanh niên áo tím sững sờ, nhìn lại, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười lạnh: "Nguyên lai là ngươi, dường như ngươi gọi là Diệp Vân a. Ta cũng thật không ngờ ngươi lại phát triển đến tình trạng này, chẳng những trở thành Luyện Khí Cảnh đệ tử, tấn chức nội môn, mà còn dám ở Giao Dịch Phường Thị động thủ, ngày đó ta thật sự là không nhìn lầm rồi."
Diệp Vân nhún nhún vai, cười nói: "Không nhìn lầm cái gì? Không nhìn lầm ta tiền đồ vô lượng, tu vi tiến triển cực nhanh sao?"
Lúc này, tâm tính Diệp Vân so với khi trước cùng Tần Thiên Hàn gặp mặt, đã hoàn toàn bất đồng. Khi đó, hắn đối mặt Tần Thiên Hàn bức bách, đối mặt nhục nhã, hắn vùng lên phản kháng, dù cho bỏ mình cũng muốn bảo vệ lấy tôn nghiêm.
Chẳng qua hiện tại đã khác quá khứ đi rất nhiều, thực lực chân chính của hắn gần như có thể nói là Luyện Khí Cảnh đệ nhất nhân. Lúc trước hắn không cách nào nhìn thấu thực lực Tần Thiên Hàn. Nhưng bây giờ, Diệp Vân có thể từ khí thế đối phương cảm giác được, tối đa chẳng qua là Luyện Khí Cảnh lục trọng hoặc thất trọng, khoảng cách đỉnh phong vẫn còn chênh lệch nho nhỏ, Tần Thiên Hàn tu vi thậm chí so ra còn kém hơn hai huynh đệ một béo một gầy kia.
"Ngày đó ta dễ dàng nhìn ra, ngươi thực chất bên trong cũng không phải loại người an phận, cương quyết bướng bỉnh, cuồng vọng tự đại. Tu vi tiến triển cũng không tệ, tiền đồ vô lượng ngươi nói là sao?" Tần Thiên Hàn mặt âm trầm, hắn chính là đội trưởng đội chấp pháp thứ hai ở Giao Dịch Phường Thị, hôm nay vừa lúc thay phiên công việc.
"A, nguyên lai là Tần sư huynh nhìn nhận ta như vậy. Thôi được, ngươi thấy thế nào ta cũng không quan tâm, ngươi nên thối lui a, ân oán quá khứ như vậy xóa bỏ a." Diệp Vân làm bộ không thèm để ý, chậm rãi nói.
Sắc mặt Tần Thiên Hàn trở nên lạnh lẽo, phẫn nộ quát: "Ngươi ở Giao Dịch Phường Thị, chưa được cho phép lại động thủ đả thương người, làm trái tông luật. Dựa theo quy tắc, phạt hai nghìn độ điểm cống hiến, hoặc là ngươi phải vào ngục tối nữa năm, ngươi có thể tự mình lựa chọn."
"Tần Thiên Hàn, từ khi nào có việc phạt hai nghìn điểm độ cống hiến?" Bạch Hiền Hành ngạc nhiên, hỏi theo bản năng.
"Ta là đội trưởng Chấp Pháp Đội của Giao Dịch Phường Thị, phạt bao nhiêu đương nhiên do ta tính ra, việc này không vượt ra ngoài pháp quy hạn chế." Tần Thiên Hàn lạnh lùng nói.
Diệp Vân mỉm cười, nói: "Tần sư huynh, ta xem ngươi gần đây khí sắc không tốt, chỉ sợ sẽ gặp phải huyết quang tai ương."
“Cái này đúng là Tỏa Linh Võng chứ, thật là làm cho ta thất vọng.” Âm thanh Diệp Vân chậm rãi vang lên, quanh quẩn trên không trung của chợ giao dịch.
Tần Thiên Hàn cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, nhìn Diệp Vân nhẹ nhàng thổi đi thổi đi tro bụi màu đen, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi tột đỉnh, tay hắn run rẩy chỉ vào Diệp Vân, ngoài mạnh trong yếu quát: “Diệp Vân, ngươi muốn chết sao? Lần này ngươi chết chắc rồi, việc ngươi dám hủy diệt Tỏa Linh Võng, ta sẽ bẩm báo lại tông môn, đem ngươi bâm thây thành vạn đoạn.”
“Một kiện linh khí thượng phẩm mà cũng muốn băm ta thành vạn đoạn, Tần sư huynh ngươi cũng quá căm thù ta nhỉ.” Diệp Vân cười tủm tỉm nói, không thèm quan tâm đến lời uy hiếp của Tần Thiên Hàn.
Tần Thiên Hàn chỉ tay vào Diệp Vân, sắc mặc trắng bệt, trong mắt tràn đầy kinh hãi, khóe miệng hắn giật giật không nói ra được lời nào.
Hắn bây giờ đã hiểu thực lực chân chính của Diệp Vân, không phải Luyện Khí cảnh nhị trọng như hắn thấy, lực lượng ẩn chứa trong một kiếm vừa rồi đã vượt xa phạm vi Tần Thiên Hàn hắn có thể thừa nhận, nếu như một kiếm vừa rồi đâm về phía hắn, chỉ sợ hiện tại bản thân đã thân tử linh tiêu, tan thành mây khói.
Hắn không rõ tại sao không đến một năm mà thực lực Diệp Vân lại đột nhiên tăng mạnh như vậy, nhưng mà hắn hiểu bây giờ đã không thể trêu chọc Diệp Vân.
Tuy nhiên, Tần Thiên Hàn là đội trưởng Chấp Pháp Đội, chịu trách nhiệm quản lý an ninh trật tự hằng ngày ở chợ giao dịch, nếu như việc Diệp Vân phá hủy Tỏa Linh Võng mà không bẩm báo câu nào, e rằng cái chức đội trưởng này của hắn cũng chấm dứt.
“Diệp vân, ngươi làm trái điều mười ba và hai mươi bốn trong quy định của chợ giao dịch, mời theo ta.” Tần Thiên Hàn cố nén sợ hãi trong lòng, đi lên trước, tiếng nói run rẩy.
Diệp Vân sững sờ, lập tức cười nói: “Tần sư huynh, có phải đầu óc ngươi…bị hư rồi? Muốn ta đi theo ngươi sao? Ngươi nhanh chóng đi khỏi đây, ta sẽ coi như việc này chưa từng xảy ra.”
Tần Thiên Hàn hít sâu một cái, nói: “Người phụ trách chợ giao dịch tháng này chính là Dương sư huynh, ngươi phải đến gặp sư huynh để nói rõ tình huống.”
Diệp Vân nhíu mày lại, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, há hốc miệng, không biết nói gì: “Dương sư huynh có phải là Dương Hóa Long không?”
“Đúng vậy!”
Tần Thiên Hàn gật gật đầu, cố làm ra vẻ bình tĩnh.