Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 271 : Quyền như thiên ma

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Thanh âm Tô Ngâm Tuyết chỉ mới lên tiếng nhắc nhở. Cái thân hình mười trượng của thạch cự nhân đã đánh ra một quyền có uy lực cực lớn.



Chỉ thấy hai tay cự nhân nắm lấy nhau, hợp nhất rồi hình thành một nắm đấm cực lớn. Nắm đấm này lấy đất đá từ hai bàn tay cũ, hầu như tất cả đều được dùng để ngưng tụ thành một quyền rồi vào đầu Diệp Vân mà đánh xuống.



Tuy Diệp Vân nghe thấy được tiếng nhắc nhỡ của Tô Ngâm Tuyết nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy nắm đấm từ trên không đến gần mình. Hắn không hoảng loạn, tay cầm thanh Tử Ảnh Kiếm nhẹ nhàng chém ra một kiếm, một đạo tử sắc quang hoa(*) loé lên, sau đó chém về phía cự quyền kia.

(*)Tử sắc quang hoa: ánh sáng màu tím.



Thiên Sinh Nhất Kiếm!



Đây là công kích mạnh nhất hiện nay của hắn, mà uy lực một kiếm này cũng làm cho chính hắn cảm thấy bất khả tư nghị(*).

(*)Bất khả tư nghị: không thể nghĩ bàn.



Chỉ trong một cái chớp mắt, Tử Ảnh Kiếm đã chấn động một nghìn lẻ hai mươi tư lần. Tần suất cùng biên độ mỗi một lần chấn động đều giống nhau như đúc. Từ trước đến nay, Diệp Vân chưa bao giờ có thể thi triển Thiên Sinh Nhất Kiếm có độ hoàn mỹ đến mức này.



Hầu như tất cả chân khí, phương pháp công kích và cả tinh thần cùng linh hồn của Diệp Vân đều ngưng tụ trong một kiếm này, chúng thật sự đã dung hợp một cách thập toàn thập mỹ(*) trong một kiếm này.

(*)Thập toàn thập mỹ : mười phần hoàn mỹ.



Một kiếm này đã đạt đến độ khó có thể hoàn mỹ hơn. Bây giờ trong Thiên Địa, dường như tất cả mọi thứ đều không tồn tại trong tâm trí hắn mà chỉ còn lại một kiếm này.



Nắm đấm cực lớn trùng trùng điệp điệp rơi xuống, nó hung hăng đánh lên Tử Ảnh Kiếm.



Oanh!



Thật khó có thể tưởng tượng uy lực của vụ nổ lại lớn đến mức này. Một xung lực cực mạnh lấy vụ nổ làm tâm mà lan tràn ra bốn phía, làm cho vô số đất đá nổ tung.



"Mau lui lại, lực lượng này quá mạnh!" Tô Ngâm Tuyết khẽ quát một tiếng, muốn mang theo đám người Tô Linh lui về sau, tìm kiếm vật che chắn trước người.
"Diệp sư huynh, ta biết ngươi sẽ không có chuyện gì." Dư Minh Hồng vui mừng quá đỗi.



Tô Ngâm Tuyết không dám tin tưởng vào hai mắt của mình tin tưởng vào hai mắt của mình. Một chiêu cực mạnh của cự nhân kia chỉ làm cho sắc mặt hắn tái nhợt, còn toàn thân lại nhìn không ra có một vết thương nào, quả thực là khó có thể tin được.



"Diệp Vân, ta biết ngay, ta biết ngay mà." Tô Linh oa một tiếng rồi khóc lên, thoáng một phát nàng bổ nhào vào ngực Diệp Vân, châu lệ như mưa.



Diệp Vân lấy một tay ôm nàng, trong lòng cảm động, nhưng bây giờ không phải thời điểm thích hợp vì sau lưng đang vang lên tiếng bước chân trùng trùng điệp điệp làm rung chuyển núi đồi.



"Ngâm Tuyết sư tỷ! Ngươi hãy bảo vệ ba người bọn hắn, nhanh chóng tìm đường ra. Những người kia sẽ không bỏ qua như vậy." Diệp Vân buông Tô Linh ra, đem nàng giao cho Tô Ngâm Tuyết.



Tô Ngâm Tuyết gật gật đầu. Hiện tại nàng đã thanh tỉnh, biết rõ chuyện nặng nhẹ. Hiện tại quan trọng nhất là lợi dụng không gian pháp trận không ổn định phải nhanh chóng tìm được đường ra, như vậy Diệp Vân sẽ càng gặp ít nguy hiểm hơn.



"Ngươi cẩn thận một ít." Tô Ngâm Tuyết nói không chút do dự, kéo Tô Linh đi, nhưng đi được mấy trượng nàng quay đầu nói bỗng nhiên lại nói: "Ngươi dùng Liệt Diễm Bạo Vân hoàn cùng Băng Phách Tỏa Hồn hoàn không đúng cách, hai kiện Linh Khí này dung hợp cùng một chỗ cùng một chỗ mới có thể mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất."



"Phải như dung hợp thế nào?" Diệp Vân lông mày chau lên, nhanh chóng hỏi.



"Cụ thể như thế nào thì ta cũng không rõ ràng lắm. Dù sao cũng phải làm cho Thủy Hỏa tương giao mới mới có thể để hai kiện Linh Khí dung hợp, như thế có lẽ sẽ bộc phát ra uy lực lớn hơn gấp mười lần." Tô Ngâm Tuyết lớn tiếng, sau đó kéo Tô Linh bắt đầu tìm kiếm thông đạo rời đi.



Diệp Vân giơ tay lên, khẽ vẫy một cái. Một đạo hỏa quang, một đạo lam quang từ trong đống tro bụi bay lên, rơi vào bàn tay hắn.



"Thủy Hỏa tương dung?" Tay phải Diệp Vân nâng Liệt Diễm Bạo Vân hoàn, tay trái nâng Băng Phách Tỏa Hồn hoàn, lông mày khẽ nhướng lên.



Cách phía trước một khoảng hơn mười trượng, thân ảnh khổng lồ từ từ xuất hiện từ từ xuất hiện trong đống bụi bặm đang bay tán loạn trong không khí . Thân ảnh từng bước đi tới, mỗi bước chân của hắn đều làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội.



Diệp Vân thở ra một hơi thật sâu. Khóe miệng hắn nổi lên một nụ cười lạnh nhưng đầy kiên quyết, hai kiện Linh Khí trong tay đột nhiên dung hợp lại, tương giao cùng một chỗ!