Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 274 : Hỏa Phi Sư
Ngày đăng: 13:44 30/04/20
Chân Hỏa Phi Sư trong truyền thuyết chính là vật cưỡi của Hỏa Thần, thật ra thì điều này chỉ là được thêu dệt lên mà thôi. Có thể được xưng là thần tu sĩ thì thực lực đã đạt đến mức không thể tưởng tượng được, vậy thì làm sao mà vật cưỡi của hắn lại chỉ là một con linh thú được?! Vật cưỡi của Hỏa Thần cho dù là nhỏ bé nhưng ít ra thì nó cũng đã thuộc cấp tiên thú.
Chẳng qua là cho dù Chân Hỏa Phi Sư đang ở trước mắt bọn hắn đã trưởng thành hay chưa thì nó cũng giống y như lời của Tô Ngâm Tuyết đã từng nói. Mặc dù nó còn nhỏ nhưng thực lực cũng tuyệt đối sẽ không thấp hơn Tô Hạo, như vậy có thể hiểu rằng sức mạnh của nó cường hãn tới mức nào.
Ban nãy khi bọn hắn vội vàng chạy đi, Diệp Vân từng quay đầu lại để quan sát và thấy trong con mắt của Chân Hỏa Phi Sư bắn ra đạo hỏa quang và chỉ trong nháy mắt đã khiến cho một dải cánh rừng bị thiêu đốt thành tro bụi, điều này chứng tỏ ngọn lửa này rất đáng sợ.
"Diệp Vân, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào đây?" Tô Ngâm Tuyết nhìn Diệp Vân, trong mắt nàng đã sớm coi tên tiểu tử này là người dẫn đầu rồi.
"Đúng vậy, bây giờ chúng ta nên làm gì đây Diệp sư huynh?" Sau khi Dư Minh Hồng chứng kiến được sức mạnh của Chân Hỏa Phi Sư thì cũng là lúc hắn hoàn toàn mất đi chủ trương, huống chi hắn vốn cũng không có quá nhiều chính kiến*.
*chính kiến: ý kiến của bản thân.
"Diệp Vân, ta nghĩ lần này rất khó để vượt qua. Thứ kia quá mạnh, nếu như chúng ta đối đầu thì chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của nó." Vẻ mặt Đoạn Thần Phong lo sợ. Hắn luôn là người không sợ trời không sợ đất, mặc dù đối mặt với Trúc Cơ Cảnh - Mộ Dung Vô Ngân hắn cũng không kiêng nể gì mà trừng mắt lại, không nhường nhịn chút nào. Nhưng mà giờ đây Chân Hỏa Phi Sư lại khiến cho hắn cảm thấy bất lực, hoàn toàn không có cách nào để làm vơi đi cảm giác bất lực này.
Diệp Vân khẽ nhíu mày, không nói thêm lời nào. Hắn cũng không biết phải ứng phó với Chân Hỏa Phi Sư như thế nào.
"Các người làm sao vậy? Mục đích của chúng ta là rèn luyện sinh tồn chứ có phải là chặn giết Chân Hỏa Phi Sư đâu mà sợ hãi như vậy chứ! Chỉ cần chờ vài ngày nữa thì không gian thông đạo sẽ mở ra, chúng ta cứ tránh xa Chân Hỏa Phi Sư ra là được rồi." Tô Linh thấy mọi người trầm mặc không nói, đôi mi thanh tú đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, có chút khó hiểu mở miệng nói.
Đám người Diệp Vân đồng thời sửng sốt, ngay sau đó bọn họ liền nhanh chóng vui vẻ trở lại. Đúng như lời của Tô Linh nói, mục đích của bọn họ là sinh tồn chứ không phải là chém giết Chân Hỏa Phi Sư, nói như thế thì đơn giản hơn nhiều. Sơn mạch Đoạn Hồn được mở ra nhờ không gian Đại Thần Thông, không ai biết được chính xác là nó bao lớn, cho dù nó có trăm nghìn dáng vẻ thì chỉ cần thật sự muốn trốn chẳng lẽ không thể cầm cự được đến ba bốn ngày hay sao?
Diệp Vân giơ tay lên xoa đầu Tô Linh làm mái tóc nàng rối tung cả lên.
Bốn người Tô Ngâm Tuyết nghẹn họng nhìn trân trối, đưa mắt nhìn nhau sau đó nhìn nhau cười khổ. Đây là tốc độ tu luyện của Diệp Vân sao? Thật là đáng sợ!
Diệp Vân biết tốc độ hấp thu linh khí của mình như thế sẽ khiến cho đám người Tô Ngâm Tuyết cảm thấy vô cùng khiếp sợ nhưng giờ khắc này hắn đã không để ý tới những điều đó nữa. Mặc dù tiêu tốn rất nhiều linh thạch, gần như là tám phần mười. Chín linh khí đều bị Tiên Ma Chi Tâm hấp thu, có điều là Tiên Ma Chi Tâm ngược lại thì xuất ra một đạo linh khí rồi tinh luyện sạch sẽ đến mức độ cao nhất. Căn bản không cần phải luyện hóa nhưng vẫn có thể trực tiếp hấp thu, chuyển đổi thành chân khí tinh khiết nhất, nhanh chóng khôi phục lại sức khỏe.
Tu luyện thế này đối với cảnh giới của hắn cũng không cần bất kỳ trợ giúp nào nhưng đối chân khí của hắn thì tốc độ thuần khiết này cũng quá lớn. Trên lý thuyết mà nói thì chỉ cần có đầy đủ linh thạch có phẩm chất tốt thì hắn liền có thể lợi dụng Tiên Ma Chi Tâm để chuyển hóa thành chân khí tinh khiết nhất.
Nhưng mà dù cho hắn lấy được rất nhiều linh thạch từ Hoa Vận Bí Tàng thì cũng không thể tiêu hao như vậy, nếu như mỗi lần tu luyện đều sử dụng như thế thì e rằng không bao lâu nữa thì linh thạch sẽ tiêu hao không còn một mảnh.
Tiên Ma Chi Tâm đem toàn bộ linh khí hấp thụ, sau đó Diệp Vân có thể cảm nhận được rõ ràng Tiên Ma Chi Tâm đang nhanh chóng di chuyển đến chỗ sâu nhất tại ấn đường, chỉ chờ tới lúc chuyển động kết thúc thì sẽ xuất ra được một luồng linh khí tinh khiết và sạch sẽ nhất.
Khóe miệng Diệp Vân dâng lên một nụ cười như có như không, luồng linh khí được hấp thu vô cùng nhanh, ước chừng chỉ cần một canh giờ là có thể khiến cho tu vi của hắn phục hồi lại bình thường.
Tiên Ma Chi Tâm quả nhiên ngừng chuyển động, sau đó một luồng linh khí từ chỗ sâu bên trong nó phun ra.
Diệp Vân nín thở ngưng thần*, chốc lát chân khí tiến nhập vào kinh mạch thì liền có thể nhanh chóng tu luyện.
*ngưng thần: tập trung suy nghĩ,...
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong đầu Diệp Vân oanh một cái, kim quang nhấp nháy, che phủ hư không!