Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 286 : Âm Độc

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Trong nháy mắt, tiếng chuông trong trẻo du dương đã phá vỡ bầu không khí có chút vi diệu, kèm theo tiếng chuông, còn có ba mươi tên ác đồ phóng người lên, trong tay bọn họ tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Hơn mười người đứng cùng một chỗ, bàn tay tương liên, không ngừng truyền lực lượng vào trong cơ thể gã cao thủ Trúc Cơ Cảnh tứ trọng phía trước.



Trong khoảnh khắc, một cỗ khí thế dồi dào phóng thẳng lên trời. Một kích liên thủ của toàn bộ ba mươi tên tu vi đều là Trúc Cơ Cảnh bạo phát ra có uy lực cường đại cỡ nào, chỉ riêng cỗ khí thế này cũng đủ khiến cho đám người Diệp Vân cảm thấy tim đập nhanh.



Lúc trước, cũng là ba mươi tên ác đồ liên thủ nhưng lại không có cỗ khí tức làm cho lòng người kinh hãi như vậy, so sánh với bây giờ thì hoàn toàn bất đồng.



Diệp Vân bọn hắn có lý do tin tưởng, nếu như hiện tại chịu phải một kích của ba mươi tên ác đồ liên thủ thì bọn hắn tuyệt đối không ngăn cản nổi.



“Vậy mới tốt chứ, Quân Nhược Lan mau ra tay đuổi Chân Hỏa Phi Sư đi.” Đoàn Thần Phong thấy vậy thì vui mừng quá đỗi.



“Đúng vậy, Nhược Lan sư muội không nên do dự, đừng để cho Chân Hỏa Phi Sư chạy mất.” Tô Ngâm Tuyết cũng vô cùng mừng rỡ, nàng thật không ngờ dưới sự tẩm bổ của Thanh Đồng Tiểu Chung, ba mươi tên ác đồ lại có thể phát ra khí thế hung hãn như thế. Nếu như triển khai công kích với Chân Hỏa Phi Sư, chưa hẳn không có hy vọng đánh bại nó.



Dư Minh Hồng cũng mang vẻ mặt mong chờ, cảm nhận được khí thế to lớn, khiến nội tâm hắn kích động.



Mà ngay cả bốn gã đệ tử sau lưng Quân Nhược Lan vẻ mặt cũng vô cùng hưng phấn, dù sao mọi người đều là đệ tử đồng môn, lần này đi vào chủ yếu là rèn luyện, tuy nói bất luận sinh tử, nhưng mà ai cũng không nhất thiết phải giết chết đối phương. Suy cho cùng, bọn họ cũng không có thâm cừu đại hận gì. Mà Chân Hỏa Phi Sư lại là Dị tộc, nó chỉ dùng một đạo chân hỏa đã trực tiếp đốt cháy năm tên đệ tử Trích Tinh Phong thành tro bụi. Nếu như không phải Diệp Vân biểu hiện ra ra lực lượng không sợ chân hỏa, e rằng nó đã sớm phun ra chân hỏa thiêu chết toàn bộ đám người Diệp Vân.



Ba mươi tên ác đồ nhún người bay thẳng lên, thân hình đứng thẳng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chân Hỏa Phi Sư, không ngừng tích tụ lực lượng, rất nhanh đã đạt đến đỉnh phong.



Chân Hỏa Phi Sư phát ra tiếng gầm ô ô, nó có thể cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong một kích này cực kỳ cường đại, chính nó cũng không cách nào ngăn cản dễ dàng. Mà linh thú nằm rạp xung quanh nó càng lạnh run, muốn chạy trốn nhưng lại không dám, cũng có vài đầu linh thú lá gan lớn hơn một chút, nằm rạp xuống rồi lui dần về sau trốn đi.



Tô Linh đứng sóng vai cùng Diệp Vân, quan sát cỗ khí thế mạnh mẽ của ba mươi tên ác đồ.



“Chân Hỏa Phi Sư có thể ngăn cản được một kích này hay không?”



“Có lẽ là được, nhưng mà nó nhất định sẽ bị thương.” Diệp Vân cười trả lời.



Hai người nhìn nhau cười cười, sau đó đồng thời thấp giọng nói: “Thế nhưng, có lẽ Chân Hỏa Phi Sư sẽ không phải chịu chút tổn thương nào a.”



Hai người vừa nói xong, ba mươi tên ác đồ trên bầu trời đột nhiên chấn động, tất cả lực lượng đều rót vào cơ thể gã ác đồ đầu tiên kia, theo một chưởng hắn đánh ra, lực lượng cuồng bạo giống như cơn lốc lướt qua, hủy diệt tất cả.



“Vạn Lưu Quỷ Hải, Thần Nhạc Thái Cổ!”




Nói xong, nàng liền nhẹ nhàng nâng bàn tay trắng nõn lên, quang ảnh đầu trên ngón tay lưu chuyển.



Diệp Vân khoát tay một cái rồi nói: "Tốt thôi, ngươi cũng không cần tiếp tục giả vờ giả vịt. Nếu như bọn ác đồ kia ngay bây giờ lại có thể đánh ra thêm một đạo công kích nữa thì cứ xuống tay đi."



Sắc mặt Quân Nhược Lan càng lạnh lẽo hơn: "Ngươi không tin tưởng ư, có muốn nếm thử ngay không?"



Diệp Vân nhún nhún vai, nói: "Việc đánh lén vừa rồi của ngươi ta sẽ bỏ qua. Hiện tại cho người hai lựa chọn, một là liên thử cùng ta đối phó Chân Hỏa Phi Sư, hai là tự sát(*)."

(*)Sao ko bảo nàng đứng im, có lẽ nàng nghĩ ngươi kiu ngạo nên sẽ...



Quân Nhược Lan nghe xong, bỗng nhiên cất tiếng cười như chuông bạc, nhìn nàng càng thấy xinh đẹp.



"Vì sao ta lại cảm thấy còn có con đường thứ ba đây?"



"Đường thứ ba là chúng ta đến giết người rồi nén xác trên đường." Đoàn Thần Phong phẫn nộ quát một tiếng.



Quân Nhược Lan bỗng nhiên quay người, nhìn Chân Hỏa Phi Sư trên không trung, rồi nó: "Phi Sư đại nhân! Qua một kích vừa rồi của ta, chắc hẳn ngươi cũng nhận rõ được lập trường của chúng ta. Không bằng chúng ta liên thủ, cùng chém giết những bọn nhãi tép này đi, để bọn chúng khỏi lãi nhãi nữa."



Tất cả mọi người liền ngẩn ra. Ai cũng không ngờ Quân Nhược Lan lại muốn liên thủ cùng Chân Hỏa Phi Sư đánh đám người Diệp Vân.



"Quân sư tỷ! Như vậy không ổn a?"



""Đúng vậy a! Quân sư muội nên nghĩ lại a."



Bốn gã đồng môn Thiên Thần Phong sau lưng Quân Nhược Lan đều ngây ngẩn cả người. Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ được Quân Nhược Lan lại đưa ra giải pháp này.



Sắc mặt đám người Diệp Vân triệt để trầm xuống. Tất cả đều chăm chú nhìn Quân Nhược Lan, sát ý trong mắt hầu như ngưng tụ.



"A, như vậy có được không? Ta lại không có ý kiến gì!"



Thanh âm có chút cứng nhắc phát ra, từ xa truyền đến, ấy thế mà lại xuất phát từ miệng của Chân Hỏa Phi Sư. Nó biết nói tiếng người!