Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 303 : Tranh luận kịch liệt

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


"Đệ tử không biết!"



Tô Linh tự biết bản thân không trốn tránh được nên hít sâu một hơi, bước lên phía trước.



Diệp Vân nhíu mày, muốn kéo nàng lại nhưng bây giờ không tiện, vì vậy hắn cũng bước lên phía trước, đứng sóng vai cùng Tô Linh.



"Tông chủ đại nhân, việc này quả thực kỳ quặc. Linh nhi là con gái của ta, từ nhỏ lại lớn lên bên cạnh mọi người, làm sao trong cơ thể lại mang huyết mạch Yêu tộc được chứ?" Tô Hạo lên tiếng, tuy nhiên giọng nói không có vẻ gì là sốt ruột.



"Vô Ảnh Phong chủ nói vậy là không đúng! Mọi người đều biết, huyết mạch Yêu tộc luôn tiềm ẩn trong cơ thể, có thể qua trăm năm không thức tỉnh, hoặc có thể bị đánh thức trong thời gian ngắn. Mà nếu không thức tỉnh thì không cách nào kiểm tra được!". Thi Trưởng lão bước ra, hờ hững nói.



"Lời này của Thi Trưởng lão hoàn toàn chính xác, ta nghĩ rằng vẫn nên xem xét kỹ càng một lần. Chỉ cần huyết mạch Yêu tộc đã thức tỉnh, chắc chắn có thể thăm dò được loại máu huyết Yêu Tộc bên trong cơ thể". Giọng nói Âu Dương Vấn Thiên vang lên lanh lảnh.



Hai hàng lông mày Tô Hạo nhướng lên, nói: "Linh Nhi là con gái ta, vì vậy trước tiên ta muốn dẫn nó về nhà hỏi han, kiểm tra một lần kỹ càng. Nếu như có kết quả gì tất nhiên sẽ báo cho các vị đầu tiên".



"Vô Ảnh Phong chủ, ông đang nói đùa sao? Yêu tộc là đại địch của nhân loại chúng ta, một khi huyết mạch Yêu tộc thức tỉnh rất có thể Tô Linh sẽ mất đi nhân tính, hóa thân thành yêu. Tuy rẳng chúng ta chưa tận mắt chứng kiến sức mạnh yêu ma, nhưng trong điển tịch cổ cũng có ghi chép. Sự việc như thế nào, ắt hẳn ông cũng biết rõ!" Thi Trưởng lão đột nhiên quát.



"Thi trưởng lão nói thế sao được. Trên người Linh Nhi có lẽ xuất hiện một ít biến hóa nhưng ai dám đảm bảo đó là huyết mạch Yêu tộc? Trừ phi chính bản thân người đó cũng có huyết mạch Yêu tộc. Với lại trong truyền thuyết chẳng phải Tiên giới cũng có huyết mạch truyền lưu tại đại thế giới sao? Vì sao Linh Nhi lại không phải là huyết mạch Tiên thiên?" Tô Hạo khịt mũi xem thường, không chút lưu tình với Thi trưởng lão.



"Huyết mạch Tiên thiên? Tô Hạo ngươi thật khéo tưởng tượng. Tiên nhân chẳng qua là truyền thuyết mà thôi, ngàn vạn năm nay có người nào diện kiến? Mà Yêu tộc xác thật đã được ghi chép lại! Giữa cuộc đại chiến vạn năm trước, Yêu tộc gần như đẩy chúng ta vào tuyệt cảnh, nếu không phải thế sự thay đổi, cao thủ xuất hiện thì liệu bây giờ còn có Nhân tộc tồn tại hay không?" Thi Trưởng lão hừ lạnh, không chút nhượng bộ đáp lời.



"Xem ra Thi Trưởng lão đã làm Thái Thượng Trưởng Lão trên Thiên Thần Phong quá lâu rồi. Lâu đến nỗi đến thân phận mình cũng đã quên mất. Sự tình của Thiên Kiếm Tông, khi nào đến lượt ông định đoạt?" Tô Hạo cười ha ha, tinh quang trong mắt chợt lóe.



"Thì sao? Vô Ảnh Phong chủ động thủ sao? Ông cho rằng ta sẽ sợ?" Sát ý ngưng kết trong mắt Thi Trưởng lão.




Đám người Diệp Vân cảm thấy toàn thân chấn động, bước chân không tự chủ tiến lên phía trước. Trong thanh âm của nam tử trung niên kia dường như mang theo một luồng ma lực, vẫy gọi bọn họ.



Trong lúc đó, Diệp Vân cảm thấy một luồng khí thanh thuần ngay lập tức từ ngực lan tỏa gột tẩy toàn thân, cái cảm giác khó hiểu kia lập tức biến mất.



Diệp Vân ngẩng đầu thì thấy ba người Mộ Dung Vô Ngân vẫn tiếp tục chậm rãi đi lên phía trước. Nhưng sau ba bước thì thân hình Mộ Dung Vô Ngân khẽ run, tinh quang trong mắt bắn ra mãnh liệt, cơ thể lập tức dừng bước. Ngay sau đó Quân Nhược Lan cũng dừng chân, đôi mày thanh tú cau lại.



Chỉ có Giang Thủy Ngưng bị thanh âm của Toàn Hành Thanh khống chế hoàn toàn, mất tự chủ đi lên phía trước.



Diệp Vân không hề nhận ra trong mắt đám người Thiên Kiếm Tông chủ hiện lên vẻ kinh ngạc, nhẹ nhàng đảo mắt về hắn.



Đối mặt với Ma âm của Toàn Hành Thanh, Diệp Vân chỉ đi lên một bước liền dừng lại, mà Mộ Dung Vô Ngân lại là ba bước, Quân Nhược Lan bốn bước. Trong khi đó Giang Thủy Ngưng lại đi thẳng tắp đi một hơi đến trước Toàn Hành Thanh rồi quỳ một chân xuống đất.



"Toàn điện chủ, người làm gì vậy?" Mộ Dung Vô Ngân bực bội, lạnh giọng hỏi.



"Chẳng lẽ sau khi chúng con trở về còn có lần khảo hạch này sao?" Giọng nói của Quân Nhược Lan cũng mang theo khó chịu, kèm theo giận dỗi. Hai người bọn họ đều là những tài năng xuất chúng, tu vi ngày sau tất nhiên sẽ đạt tới Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, khoảng cách đến Kim Đan Cảnh có lẽ trong tầm tay nên dù Toàn Hành Thanh là điện chủ của Thí Luyện Điện cũng không khiến bọn họ kính sợ bao nhiêu.



Diệp Vân không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn Toàn Hành Thanh.

Hành động của Toàn Hành Thanh tất nhiên đã được bày mưa tính kế từ trước, nếu không hắn đương nhiên không thi triển Ma Âm thần thông trước mặt mọi người.



Như vậy đám người cấp cao của Thiên Kiếm Tông lại muốn làm gì đây?

Ánh mắt lạnh lùng của Diệp Vân đảo qua đám người không hề mang theo nửa phần kính sợ!