Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 334 : Chém giết

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


Tinh quang đầy trời đột nhiên tiêu tan, trong Vũ Trụ mênh mông bát ngát xuất hiện một cái lỗ thủng, lập tức tan vỡ hóa thành vô số mảnh nhỏ lơ lửng trên không trung, sau đó bay nhanh tiêu tán.



Sắc mặt Thần Thiên Vân lập tức xanh mét, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi, hắn thế nào cũng không thể tưởng tượng được Huyễn Hóa Tam Tuyệt lại có thể bị phá một cách đơn giản như thế. Cái này là một đạo thần thông đến từ Hi Linh Yêu Tộc Thần Phù, vốn là một đạo phù lục cực kỳ thần dị, cao thủ có thực lực cao siêu cỡ như Mộ Dung Vô Tình hay là Kim Đan Cảnh tu sĩ cũng sẽ bị vây hãm trong đó, không có cách nào tự kìm chế, cuối cùng tiêu hao hết tinh lực mà chết.



Diệp Vân cảnh giới chẳng qua chỉ là Luyện Khí Cảnh, dựa theo đạo lý mà nói, một khi lâm vào ảo cảnh, tuyệt đối không thể nào có khả năng còn sống, đây cũng là nguyên nhân mà Thần Thiên Vân quyết định thi triển Thần Phù, nhất định phải đem Diệp Vân giết chết tại chỗ.



Nhưng mà, Thần Thiên Vân căn bản không thể nào tưởng tượng được, tại mi tâm Diệp Vân rõ ràng bắn ra một đạo quang hoa, trực tiếp đem ảo cảnh do Huyễn Hóa Tam Tuyệt Thần Phù diễn hóa ra đánh nát, trong nháy mắt bị sụp đổ.



Cấp bậc của Huyễn Hóa Tam Tuyệt Thần Phù kỳ thật chỉ có tu vi đạt đến Kim Đan Cảnh mới có thể phát ra uy lực chân chính. Với cảnh giới hiện giờ của Thần Thiên Vân, tuy rằng có thể miễn cưỡng thúc giục Thần Phù nhưng tối đa chỉ phát ra một phần trăm uy lực. Hơn nữa bản thân cũng phải chịu ảo cảnh quấy nhiễu, mặc dù không giống như đối thủ bị hãm sâu mãnh liệt trong đó.



Thần Thiên Vân cũng nhìn thấy ngôi sao đầy trời, bất quá trong mắt hắn chỉ thấy ngôi sao vây quanh Diệp Vân, tinh quang lưu chuyển bay nhanh thu nạp, chỉ cần thu nạp toàn bộ tinh quang của Vũ Trụ liền đại biểu cho việc Diệp Vân tinh lực hao hết, chết giữa ảo cảnh.



Chẳng qua, hắn dù có thế nào cũng không thể nghĩ ra, chính là từ mi tâm Diệp Vân lại bắn ra một đạo quang hoa, trực tiếp đem tinh quang đầy trời đánh nát, Vũ Trụ sụp đổ.



Giữa những mảnh vỡ tinh quang đầy trời, Thần Thiên Vân chợt thấy một bóng người hiện lên, một thanh trường kiếm ngưng tụ tử sắc Lôi Quang, Hỏa Diễm xao động, hàn khí bức người, hòa làm một thể.



Kiếm thế thoạt nhìn cực kỳ chậm chạp, kỳ thực chợt lóe lên ngay lập tức đã đến.



Đợi đến lúc Thần Thiên Vân kịp phản ứng, một kiếm ngưng tụ tất cả lực lượng của Diệp Vân đã xuất hiện trước ngực hắn, Thần Thiên Vân chỉ kịp thoái lui đồng thời đánh ra đạo đạo quang ảnh, trong túi trữ vật có bao nhiêu món hắn đều không tiếc quăng ra thành một đống trước ngực hầu ngăn chặn một kiếm này.



Nhưng mà, một kiếm này của Diệp Vân dù sao đã có chuẩn bị từ lâu, nhìn như chậm chạp kỳ thực cực nhanh, dù cho Thần Thiên Vân phản ứng nhanh chóng, làm ra những ngăn chặn chuẩn xác nhất, nhưng mà một kiếm này cũng xuyên thấu trùng trùng điệp điệp quang ảnh, xuyên thấu qua hằng hà sa số bảo vật điểm vào bộ ngực của hắn.



Chỉ thấy Lôi Quang đầy trời lập lòe, Hỏa Diễm mãnh liệt như núi lửa phun trào, Băng Phách lóe ra hàn khí, đem bốn phía phong tỏa.
“Thi trưởng lão, hiện tại đến phiên ngươi, có ngon thì lên đây!”



Thi trưởng lão khẽ giật mình, trong khoảnh khắc sắc mặt xanh mét, hắn chính là Đại trưởng lão Thiên Kiếm Tông, mặc dù là tông chủ Yến Trường Xuân cũng phải cấp cho hắn mặt mũi, bây giờ lại bị một gã nội môn đệ tử khiêu khích?



“Cuồng vọng vô tri, lòng dạ độc ác. Ngươi đã thi triển ra yêu pháp gì để đánh chết Thiên Vân? Hôm nay có Mai tiên sinh ở đây, làm sao có thể để ngươi láo xược?”



Thi trưởng lão thở sâu, đè nén lửa giận trong lòng, rõ ràng sau một thời gian đã bình tĩnh lại.



Diệp Vân hoàn toàn không quan tâm, nếu như đã lựa chọn lên giọng xuất kích, như vậy liền triệt để lên giọng đến cùng, không cần cho ai mặt mũi, dù cho là địch nhân với mọi người trong thiên hạ cũng không tiếc. Bởi vì nếu như hắn không đem cục diện làm cho loạn lên, như vậy Tô Linh cùng Thủy Thanh Huyên tất nhiên sẽ rơi vào tay bọn người Thi trưởng lão, đến lúc đó chính là sống không bằng chết.



Ánh mắt Diệp Vân lướt nhẹ qua khuôn mặt Tô Hạo, hắn đột nhiên cảm thấy đối với Tô Hạo có chút thất vọng. Không nói đến Tô Linh cùng Thủy Thanh Huyên có phải là Yêu Tộc hay không, mặc dù là Yêu Tộc thì như thế nào? Dù sao cũng là vợ con của Tô Hạo.Nhưng mà Tô Hạo tuy rằng phản đối mãnh liệt nhưng vẫn đè nén xúc động trong lòng, không có đem cục diện cực đoan hóa. Chẵng lẽ hắn không biết, chuyện hôm nay đã không thể nào bỏ qua, nhất định là cục diên không chết không thôi. Nếu để thời gian trôi qua, vạn nhất Đại sư huynh trong miệng của Mai Nghiễn Sinh thật sự xuất hiện, như vậy ai có thể tránh thoát được?



Diệp Vân tin tưởng, có Thất trưởng lão cùng Mộ Dung Vô Tình ở đây, mặc dù là Mai Nghiễn Sinh cùng bọn người Đỗ Thuần Thiên liên thủ cũng đừng nghĩ tới chuyện bắt Tô Linh. Mấu chốt chính là cái tên thần bí có thể truyền âm vạn dặm, sư huynh của Mai Nghiễn Sinh, nếu như tu vi của hắn đúng như biểu hiện bên ngoài, như vậy việc giằng co bây giờ là lựa chọn ngu xuẩn nhất.



Hiện tại Diệp Vân nhận thấy, việc mấu chốt nhất bây giờ là đem cục diên đánh loạn, thể hiện ra một mặt tối cường ngạnh, vì thế hắn không tiếc toàn lực đem Thần Thiên Vân chém giết, để cho những tên gia hỏa trong lòng đang rục rịch kia cảm thụ một chút khảo nghiệm của việc sống hay chết.



“Sư tôn, người còn đang do dự sao?”



Diệp Vân bỗng nhiên quay người, đối mặt Tô Hạo, giọng nói có chút lạnh như băng.



Tô Hạo khẽ giật mình, lập tức thân thể đột nhiên run rẩy, hắn lập tức minh bạch ý tứ trong miệng Diệp Vân, đỏ bừng cả khuôn mặt!