Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 367 : Kim Đan tôn nghiêm

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


Dịch: aluco



Nhưng mà đám người Diệp Vân lại cảm thấy vô cùng may mắn được sống sót sau tai nạn, Hư Không Vạn Tướng Chưởng nếu đã thi triển ra tất nhiên sẽ đem trọn cả tòa Thiên Thần Phong đánh nát, giờ phút này tuy rằng thắng bại chưa phân bất quá có một điều hiển nhiên là tuyệt đại bộ phận lực lượng trong đó đã bị đám người Tất Hạo triệt tiêu. Sau đó dù không địch lại thân tử linh tiêu nhưng Hư Không Vạn Tướng Chưởng cũng không còn khả năng hủy thiên diệt địa. Thần thông cường đại như thế cho dù Hỏa Vân Thánh Giả có đầy đủ thời gian để thi triển một lần nữa nhưng nếu như muốn đánh tiếp ra một chưởng như thế này chỉ sợ là cũng cực kỳ khó khăn.



Kim quang đầy trời bay loạn xạ, tro bụi tràn ngập, Thiên Địa một mảnh mông lung.



Rốt cuộc, kim quang tiêu tán, tro bụi diệt hết, bầu trời khôi phục thanh minh. Chỉ thấy Hỏa Vân Thánh Giả đứng giữa hư không, tuy rằng sắc mặt trắng bệch nhưng khóe miệng đầy vẻ ngạo nghễ, ánh mắt hắn nhìn về bốn phía nhưng không hề thấy bóng dáng của đám người Tất Hạo.



“Bây giờ đến phiên các ngươi.” Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả hơi đổi, rơi vào trên mặt đám người Tưởng Hướng cùng Cung trưởng lão.



Tưởng Hướng cùng đám người Cung trưởng lão ba người gần với khoảng cách công kích nhất, cơ hồ bọn hắn không cách nào ngăn cản được lực lượng cuồng bạo, nếu như Tưởng Hướng tương đối còn đỡ một ít thì Kim trưởng lão và Cung trưởng lão có thể đứng được ở chỗ này mà không phải thân tử linh tiêu đã là chuyện không dễ.



Giờ phút này Hỏa Vân Thánh Giả lại nói đã tới thời điểm đến phiên bọn hắn khiến Kim trưởng lão không khỏi toàn thân lạnh run, lúc này hắn mới chính thức cảm nhận được tử vong tiến đến khiến cho tim đập chân run.



“Hỏa Vân, ngươi thật muốn đuổi tận giết tuyệt?” Sắc mặt Tưởng Hướng trắng bệch, chịu đựng trùng kích thật lớn như thế thương thế trong cơ thể không thể nhất thời nửa khắc tốt lên được.



Cung trưởng lão lạnh lùng nhìn xem, không hề nói ra đến nửa câu.



Ngược lại Kim trưởng lão bỗng nhiên a lên một tiếng rồi đi ra, sau đó toàn thân run rẩy nói:” Hỏa Vân Thánh Giả, tha mạng a.”



Giờ phút này hắn hoàn toàn không có nửa điểm phong thái của Kim Đan Cảnh cường giả, thoạt nhìn vô cùng mất mặt, thiếu chút nữa là quỳ xuống khấu đầu lạy lục.




Làm bọn hắn kinh ngạc chính là Hỏa Vân Thánh Giả vẫn không nhúc nhích, dường như Mai Nghiễn Sinh bị giết cùng hắn không có nửa điểm quan hệ.



“Đồ vô sỉ, dám làm nhục ta.” Kim trưởng lão há mồm thở dốc, hắn đứng thẳng lên trợn mắt nhìn.



“Không tệ không tệ, đây có lẽ mới là khí độ của Kim Đan Cảnh tu sĩ, nếu như ngươi không giết cái tên ngu xuẩn này, ta đây sẽ cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong. Tôn nghiêm của Kim Đan Cảnh tu sĩ không được phép để ngươi chà đạp.” Hỏa Vân Thánh Giả bỗng nhiên vỗ tay cười to, trong mắt rõ ràng hiện lên ý tán thưởng.



Kim trưởng lão cùng đám người Tưởng Hướng khẽ giật mình, hiển nhiên bọn hắn không nghĩ tới Hỏa Vân Thánh Giả lại có phản ứng như thế.



“Rất tốt, lão Kim ngươi coi như không có mất mặt, coi như là có một chút khí độ cùng tôn nghiêm.” Tưởng Hướng gật gật đầu, trong mắt tinh mang lập lòe.



Cung trưởng lão chẳng qua chỉ gật gật đầu, ánh mắt rơi vào trên mặt Hỏa Vân Thánh Giả.

Hỏa Vân Thánh Giả nhìn ba người, thản nhiên nói:” Tôn nghiêm của các ngươi còn tồn tại, như vậy ta cũng không tra tấn các ngươi, cho các ngươi thoải mái một chút.”



Tay phải của Hỏa Vân Thánh Giả nhẹ nhàng nâng lên, ánh lửa nhàn nhạt xuất hiện trên mép bàn tay.



“Một chưởng này gọi là Hỏa Vân Toái Linh Chưởng, uy lực bình thường không thể nào đánh đồng với Hư Không Vạn Tướng Chưởng, bất quá giờ phút này bản thân các ngươi đã trọng thương, chắc hẳn một chưởng này cũng đủ rồi. Sau một chưởng này bất kể các ngươi sống chết thế nào ta đều sẽ không xuất thủ nữa.”



Ánh mắt ba người Tưởng Hướng ngưng tụ hiện lên một tia hy vọng. Nếu quả thật như lời của Hỏa Vân Thánh Giả sau chưởng này hắn sẽ không ra tay nữa thì bọn hắn chưa hẳn không có cơ hội sống sót.



Ba người nhìn nhau, sau đó thở sâu một hơi, gật gật đầu.