Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 425 : Đồ vật cuối cùng

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Lão tổ, cọng lông của Thiên Phượng, đã lấy được!



Những lời nói trong lòng này của Diệp Vân nếu như người nào nghe được sẽ kinh hãi vô cùng. Ngay từ đầu hắn đã có chủ ý mua cọng lông này, từ những lời hắn vừa nói có thể nhìn ra chủ ý chính là ý muốn của Kiếm Đạo lão tổ. Ngay cả Diệp Vân cũng không nghĩ tới cọng lông Thiên Phượng này lại có chỗ thần kỳ.



Dùng một trăm miếng cực phẩm Linh Thạch để mua được lông của Thiên Phượng. Trong ánh mắt của mọi người từ bốn phía nhìn về Diệp Vân đều tràn đầy nghi hoặc, nếu bây giờ ai còn cho rằng Diệp Vân là kẻ đần thì chính hắn mới là thằng ngốc. Một tên đệ tử của gia tộc ẩn thế nào đó tu vi chỉ là Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ mà dám hành tẩu giang hồ, hơn nữa cách hành xử lại cao siêu như thế, bên cạnh không có cao thủ hộ vệ thì làm sao có thể là một tên nhị thế tổ (công tử nhà giàu) đây?



Mọi người nhìn Diệp Vân, chỉ thấy hắn chậm rãi ngồi xuống, sau khi có được lông của Thiên Phượng cũng không tỏ vẻ gì là mừng rỡ, ngược lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tựa hồ đang suy tư điều gì.



"Lão tổ, cọng lông này thật là lông của Thiên Phượng?" Diệp Vân hỏi trong lòng.



"Ngươi có từng nghe qua, Bắc Minh Hữu Ngư, Kỳ Danh Là Côn? Cái này chính là một cọng lông vũ của Côn Bằng, chính xác là cọng lông giữa đỉnh đầu.” Trong tiếng nói của Kiếm Đạo lão tổ mang theo một tia kích động.



"Côn Bằng? Chưa từng nghe qua, nó có tác dụng gì?" Trong lòng Diệp Vân khẽ động, tiếp tục hỏi.



“Côn Bằng chính là Thần vật từ Thượng Cổ, không lâu sau khi Khai Thiên Tích Địa đã xuất hiện. Tương truyền nó từ trong biển phóng ra hóa thân thành chim, lưng nó rộng không biết bao nhiêu ngàn dặm, to lớn không gì sánh nổi, đôi cánh khổng lổ chỉ vỗ nhẹ một cái đã bay xa mấy vạn dặm. Hơn nữa, Côn Bằng này có lực lượng hủy thiên diệt địa, tu sĩ trên thế gian hầu như không thể nào ngăn cản, chính là vật cưỡi của Tiên Nhân thời kỳ thượng cổ, ngươi nói một cọng lông vũ của Thần vật như thế lại không có tác dụng gì sao?” Kiếm Đạo lão tổ chậm rãi nói ra, trong giọng nói mang theo chút ít run rẩy.



"Côn Bằng, chỉ cái lưng thôi đã vài ngàn dặm..." Diệp Vân trong lòng lẩm bẩm nói, chuyện này cũng không tránh khỏi quá mức kinh người, trên đời lại có thể có Thần vật như thế này sao.
"Một vạn năm nghìn miếng!" Giá tiền này chính là do Lãnh Nhất Phong hô lên.



Giá tiền này vừa đưa ra lập tức có một số người”tắt đài”. Ai cũng có thể thấy được với một vạn năm nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch này tuyệt đối không có khả năng mua được môn thần thông này, giá cả có lẽ sẽ đạt tới con số hai vạn.



Phải biết rằng đây chỉ là một môn công pháp, mà công pháp cùng với Xích Viêm Kiếm trước đây hoàn toàn khác nhau, Huyền Khí thì chỉ có một cái, công pháp thì có thể sao chép, ai biết được Đan Đỉnh Tông có lưu lại bao nhiêu bản sao chép đây, nếu như giá cả quá cao thì quả thật không đáng.



"Một vạn năm nghìn miếng đã nghĩ rằng mua được? Lãnh Nhất Phong ngươi không khỏi suy nghĩ quá đơn giản. Một vạn sáu nghìn!" Lại một thanh âm lạnh lùng vang lên, đưa mắt nhìn lại, chính là Phi Tinh Môn Tuyệt Trần, chính là Tuyệt Trần lúc trước cùng Diệp Vân tranh đoạt Long Huyết Tinh Thạch.



"Tuyệt Trần huynh cũng muốn? Vậy thì không còn gì tốt hơn, chúng ta cứ từ từ cạnh tranh là được." Lãnh Nhất Phong sắc mặt âm trầm, chậm rãi nói ra.



Hai người nhìn nhau một cách lạnh nhạt, sát ý trong mắt bắt đầu khởi động.



“Đám người nghèo các ngươi mà cũng bày đặt đấu giá, cứ một nghìn rồi lại một nghìn nghe mà ngứa cả tai, ta ra giá hai vạn miếng cực phẩm Linh Thạch."



Nhưng đúng vào lúc này một thanh âm lười biếng vang lên, quanh quẩn trên không trung.



Mọi người giương mắt nhìn lên, không phải là anh bạn Diệp Vân của chúng ta thì còn có thể là ai khác.