Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 426 : Người nào có thể tranh giành?

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Hai vạn miếng cực phẩm Linh Thạch!



Diệp Vân vừa ra giá đã khiến mọi người khiếp sợ, tuy rằng bọn hắn cũng lường trước được việc Diệp Vân tham gia đấu giá, chẳng qua là không nghĩ tới hắn vừa ra tay đã ra giá hai vạn.



Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần đều khẽ giật mình, lập tức quét ánh mắt lạnh lùng vào mặt Diệp Vân.



Diệp Vân vẫn tỉnh bơ không thèm để ý, thậm chí còn không thèm nhìn bọn hắn mà quát to với Nhạc Vân Phàm:” Nhạc các chủ, ngươi mau hỏi xem có ai còn muốn cạnh tranh cùng ta, nếu không có ai, Thái Thanh Ngưng Thần Quyết sẽ là của ta."



"Láo xược!"



"Thối lắm!"



Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần cùng quát lên đầy phẫn nộ, Lãnh Nhất Phong thái độ còn đúng mực, chẳng qua chỉ hô lên hai chữ láo xược. Nhưng Tuyệt Trần thì sự phẫn nộ trong lòng không để đâu cho hết, lúc trước đã bị Diệp Vân đoạt đi Long Huyết Tinh Thạch, bây giờ lại muốn đoạt lấy Thái Thanh Ngưng Thần Quyết này, nếu để cho hắn đắc thủ, vậy mặt mũi của Tuyệt Trần còn biết để đâu?



“Ăn nói thô tục cùng với mạnh miệng cũng không thể làm cho Thái Thanh Ngưng Thần Quyết về tay các ngươi, cuối cùng phải xem ai bỏ ra Linh Thạch nhiều nhất.” Diệp Vân cười hắc hắc không ngừng, đối với hai người này hắn căn bản không để trong lòng.



"Hai vạn một nghìn miếng!"



Hầu như cùng một lúc, thanh âm của Tuyệt Trần cùng Lãnh Nhất Phong vang lên.
Trong lòng Đan Vu Thuần vô cùng kích động, nếu cái túi này có ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, như vậy Thái Thanh Ngưng Thần Quyết chỉ sợ không ai có thể tranh đoạt cùng Diệp Vân, mà hắn chịu trách nhiệm về việc đấu giá lần này của Diệp Vân, mỗi một lần giao dịch đều có thể từ ở bên trong lấy được một ít phần thưởng. Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch giao dịch, hắn tối thiểu cũng có thể có được một phần trăm ban thưởng, như vậy là có ba trăm miếng cực phẩm Linh Thạch nha.



Tay của Đan Vu Thuần cầm lấy túi trữ vật có một chút run rẩy, hắn dừng một chút, hít vào một hơi, đem túi trữ vật từ từ mở ra.



"Đổ ra cho bọn hắn nhìn một cái, kẻo bọn hắn lại nói chúng ta là một phe." Thanh âm của Diệp Vân vang lên lần nữa.



Đan Vu Thuần hầu như không do dự, trở tay khẽ đảo, lập tức thấy một tia sáng nhu hòa như nước lũ từ trong túi trữ vật rơi xuống, chỉ một lát đã chồng chất thành một tòa núi nhỏ trên mặt đất.



Cực phẩm Linh Thạch, tất cả đều là cực phẩm Linh Thạch.



Tuy rằng không biết trong đó có đủ ba vạn miếng hay không, nhưng mà chênh lệch cũng không xa.



Trong khoảnh khắc, sắc mặt của mọi người cũng thay đổi, ai cũng không thể tưởng được Diệp Vân thật sự có được ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, phải biết rằng lúc trước hắn đã giao ra một vạn miếng cực phẩm Linh Thạch cho Đan Đỉnh Tông với tư cách thế chấp.



Tiểu tử này thật ra đến từ đâu? Tại sao lại có thể giàu có như thế?



Sắc mặt của Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần lập tức trở nên xanh mét, mơ hồ có hắc khí cuồn cuộn, Thái Thanh Ngưng Thần Quyết này xem ra là không cách nào lấy được từ cách chính quy rồi.



Hai người nhìn nhau, đột nhiên tựa hồ có chút tâm ý tương thông, cả hai thấy được sát ý trong mắt đối phương chợt lóe lên, lập tức trên khóe miệng hai người hiện lên một nụ cười gằn.