Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 427 : Bế quan một tháng

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, cũng không có ai ra giá tiếp theo. Ai cũng có thể nhìn thấy, cho dù ngươi có ra giá bao nhiêu thì Diệp Vân ra giá cũng sẽ cao hơn so với ngươi.



Tên này không biết là đệ tử của gia tộc ẩn thế nào, thoạt nhìn có vẻ hoàn toàn không có kinh nghiệm hành tẩu trên giang hồ, cũng không quan tâm đến quy củ giang hồ. Nếu như là tu sĩ bình thường, chỉ sợ trong vòng mấy ngày sẽ bị làm thịt mất không còn cả xương.



Nhưng mà những kẻ trong phòng đấu giá có tâm tư muốn động đến Diệp Vân lại không có mấy người. Ai cũng không biết gia tộc ẩn thế đứng sau lưng hắn phái ra cao thủ dạng gì để hộ vệ cho Diệp Vân, dựa theo sự kiêu ngạo cùng lên giọng của Diệp Vân thì cao thủ hộ vệ cho hắn tối thiểu cũng là Kim Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí tu sĩ đỉnh phong.



Tuy rằng tu sĩ Kim Đan Cảnh đỉnh phong cũng không tính là cường hãn đến mức vô địch, dù sao tất cả đại tông môn vẫn có Nguyên Anh Cảnh lão tổ tồn tại. Chẳng qua là, có Nguyên Anh Cảnh lão tổ của nhà nào sẽ vì tên tiểu tử Diệp Vân này mà ra tay đây? Ai chỉ vì mấy vạn miếng cực phẩm Linh Thạch mà bỏ đi thân phận?



Hiển nhiên không có khả năng!



Đã như vậy, những tu sĩ có chủ ý muốn đánh Diệp Vân lại càng rất hiếm, có lẽ chỉ có chừng hai hoặc ba người, rất hiển nhiên Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần nằm trong số đó.



"Còn có ai ra giá cao hơn so với Diệp công tử? Đây chính là pháp quyết tu luyện thần hồn của Nguyệt Thần Cung, rất là khó kiếm, vô cùng trân quý, hiện tại mới chỉ có ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, chẳng lẽ các ngươi muốn bỏ qua món đồ này hay sao?" Thoạt nhìn vẻ mặt của Nhạc Vân Phàm có vẻ sốt ruột, tựa hồ giá trị của Thái Thanh Ngưng Thần Quyết hơn xa ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch.



Bất quá, có thể tham gia đấu giá hội lần này đâu có ai là kẻ ngốc? Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch để mua một bản pháp quyết ngưng luyện thần hồn, hay nói đúng ra là chỉ dùng được cho cho đẳng cấp dưới Nguyên Anh Cảnh, giá tiền này đã hoàn toàn đến đỉnh, ai cũng không muốn ra tay.



Mà Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần đã nhanh chóng hạ quyết tâm, dù cho Diệp Vân thật sự ở lại trong nội thành của kinh đô thì bọn hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp để ra tay. Làm cho tên tiểu tử Diệp Vân không biết trời cao đất rộng này đến lúc đó muốn khóc cũng khóc không được.



Sau đó cả nửa ngày cũng chẳng có người nào kêu giá thêm dù chỉ là một quả Linh Thạch, Nhạc Vân Phàm lắc đầu than nhẹ, nhưng khoảnh khắc lúc hắn ngẩng đầu lên đã đổi lại vẻ mặt tươi cười.
Đan Vu Thuần hầu như không cần suy nghĩ đã trả lời:” Đan Đỉnh Tông của chúng ta có mật thất dùng để bế quan tu luyện, hơn nữa Linh khí ẩn chứa trong mỗi gian đều không giống nhau, chỉ cần Diệp công tử ngươi có đầy đủ cực phẩm Linh Thạch, lập tức có thể lựa chọn một gian mật thất để tu hành. Hơn nữa nếu ngươi tu luyện tại Đan Đỉnh Tông chúng ta, tuyệt đối sẽ không có người nào dám tới quấy rầy ngươi."



Diệp Vân vui mừng quá đỗi, hắn chẳng qua là thuận miệng hỏi thôi, không thể tưởng được tại Đan Đỉnh Tông lại có mật thất dùng cho tu hành.



Đan Vu Thuần nhìn ra Diệp Vân động tâm, cười giới thiệu: " Đan Đỉnh Tông của chúng ta tại kinh đô có tổng cộng một trăm gian mật thất dùng để tu luyện, trong mật thất bình thường nhất nồng độ Linh khí gấp đôi so ngoại giới, sau đó là gấp hai, tiếp theo là gấp ba, bốn lần. Mà trong đó chỉ có hai gian mật thất giá cả đắt nhất, trong đó có Tụ Linh Trận pháp do chính Nguyên Anh Cảnh lão tổ tự tay bố trí, có thể khiến cho Linh khí trong đó so với ngoại giới nồng đậm gấp mười lần. Tu luyện trong đó làm chơi ăn thật, đương nhiên giá cả cũng không rẻ."



"Bao nhiêu Linh Thạch, nói nghe một chút." Diệp Vân vẫy vẫy tay, thoạt nhìn có chút không kiên nhẫn.



“Mật thất có Linh khí gấp mười lần bây giờ chỉ còn lại một gian, mỗi ngày một nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch, không biết Diệp công tử ngươi cần bế quan mấy ngày?" Đan Vu Thuần mặt mũi tràn đầy tươi cười.



Lông mày Diệp Vân chau lên, cười nói:” Những người ngấp nghé bảo vật của ta chắc chắn sẽ ở lại nội thành kinh đô chờ ta thêm mấy ngày. Không, mấy ngày thì làm sao đủ được, ta trước tiên bế quan một tháng rồi tính tiếp.”



"Một tháng?" Vẻ tươi cười trên mặt Đan Vu Thuần lập tức ngưng trệ, sau đó chuyển thành vui mừng quá đỗi, một tháng chính là ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, đây chính là sinh ý lớn khó gặp.



"Hảo hảo, công tử chính là khách quý của Đan Đỉnh Tông ta, ta có thể làm chủ giảm giá cho công tử còn chín thành, một tháng chính là hai vạn bảy nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch."



Diệp Vân không lên tiếng, trầm ngâm một lát, tiện tay ném qua một cái túi đựng đồ: "Bên trong là hai vạn bảy nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch, ta muốn ba ngày sau bắt đầu bế quan!"



Đan Vu Thuần tiếp nhận túi trữ vật, vẻ mặt tươi cười.