Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 433 : Băng quang thiểm diệu (Băng sáng lóng lánh)

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



"Tại sao lại có thể có nhiều Yêu thú như vậy?"



Diệp Vân chau mày, hắn căn bản không nghĩ tới vừa bước vào hậu viện thì toàn bộ Thiên Địa lại có thể phát sinh biến hóa như thế.



"Đây là trận pháp không gian?"



Diệp Vân nhìn khắp bốn phía, hàng trăm Yêu thú kia mỗi con đều có khí thế của Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ, với thân thể cường hãn cùng thiên phú thần thông của chúng thì lực sát thương của chúng thế nào không thể đoán trước được.



"Không phải trận pháp không gian đâu, ngươi có thể cảm thụ kỹ càng một chút xem sao, hình như là thật đó." Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên.



Diệp Vân lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc nguyên thủy nhất tinh khiết nhất, đúng ra chỉ cần thoáng quét qua là đủ để phát hiện nơi đây có trận pháp tồn tại hay không, bất quá vừa rồi trong lòng khiếp sợ, có chút tâm loạn.



Bây giờ nghe được Kiếm Đạo lão tổ nhắc nhở, hắn chậm rãi nhìn khắp xung quanh, phóng thần niệm ra khắp bốn phía, ngoại trừ sau lưng có một tia không gian chấn động, bốn phía căn bản không có sự chấn động của Không Gian Pháp Tắc. Nói cách khác, đây không phải là ảo cảnh, không có bố trí trận pháp không gian, mà những gì nhìn thấy đều là sự thật.



“Thì ra cánh cửa kia chính là một cái thông đạo không gian, bước vào sẽ bị đưa đến đây.” Diệp Vân lập tức minh bạch được mấu chốt trong đó, một tia không gian chấn động sau lưng chính là do thông đạo không gian còn sót lại.



"Có tất cả một trăm ba mươi mốt đầu Yêu thú, trong đó tu vi thấp nhất tương đương với Trúc Cơ Cảnh tam trọng, mà con biểu hiện khí thế mạnh nhất trong đó chính là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong." Thần niệm của Diệp Vân đảo qua, bao phủ toàn bộ Đấu Thú Tràng.



Đấu Thú Tràng tràn ngập Yêu thú này giống như một cái bát cực lớn, bốn phía làm bằng thạch bích hơi dốc nghiêng, bóng loáng như gương, không phát ra chút năng lượng nào cao khoảng trăm trượng.



Bất quá nơi đây cũng chẳng là “cái đinh” gì đối với Diệp Vân, dù sao giờ phút này tu vi của hắn đã là Trúc Cơ Cảnh tam trọng, ngự không mà đi là chuyện đơn giản như đang giỡn, chỉ cần bay lên không trung hơn trăm trượng là coi như thoát khỏi.



“Ta bay lên trên xem đến cùng là chuyện gì đang xảy ra.” Lông mày Diệp Vân chau lên, thân hình nhanh chóng bay vút về phía đỉnh của Đấu Thú Tràng.



Nhưng mà, ngay tại thời điểm hắn bay lên ước chừng hai mươi trượng, trên không trung xuất hiện một vầng sáng lập loè, một vầng sáng hơi mỏng xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, ngăn trở cước bộ của hắn.
Thế nhưng cách đỉnh đầu hai mươi trượng lại là vòng bảo hộ trong suốt, mặc dù có thể nhảy lên nhưng cũng có hạn, mà trong hơn trăm con Yêu thú này có mấy con cao chừng mười trượng, khoảng cách hai mươi trượng trên không trung đối với chúng thì không cần nhảy lên cũng đã có thể công kích được rồi. Chưa kể trong đám này có bao nhiêu con biết phi hành, nếu muốn từ trên không trung xuất thủ để giết chết bọn chúng e là khó có thể làm được.



Gầm lên một cách giận dữ, con Yêu thú có thực lực mạnh nhất gào thét liên tục, dường như đang phát ra lệnh công kích, chỉ thấy 131 con Yêu thú đang vây quanh Diệp Vân toàn bộ tiến công, bay thẳng về phía hắn.



Sắc mặt Diệp Vân đã ngưng trọng đã đến cực hạn, quang ảnh lập loè bên trên Tử Ảnh Kiếm trong tay hắn, trong nháy mắt lập tức chấn động một nghìn lẻ hai mươi tư lần, muốn xuất ra thức thứ ba Diệt Thế Thần Lôi của Lôi Vân Điện Quang Kiếm.



Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một đạo linh quang, kiếp vân vừa mới hình thành trên đầu hắn lập tức tiêu tán, ánh sáng màu tím vừa mới bắt đầu xuất hiện bên trên trường kiếm đột nhiên xuất hiện một tầng sương lạnh.



Khóe miệng Diệp Vân hiện lên nét vui vẻ, Tử Ảnh Kiếm đang cầm trong tay đột nhiên hướng về phía không trung chỉ một cái sau đó nhanh chóng vẽ thành một vòng tròn.



Chỉ thấy ánh sáng màu tím lập lòe đầy trời, trong nháy mắt mỗi một đạo ánh sáng tím vỡ ra hóa thành vô số băng tinh màu tím, xen lẫn vào những bông tuyết màu tím bay múa trên không trung, hướng về bốn phương tám hướng nhanh chóng bay đi.



"Băng Phong Thiên Lý!"



Tuyết bay đầy trời, băng tinh lóng lánh.



Toàn bộ không gian đều bị băng tuyết bao trùm, phạm vi trong vòng trăm trượng không một con Yêu thú nào may mắn thoát khỏi.



Chiêu Băng Phong Thiên Lý này chính là do Thất trưởng lão truyền thụ cho hắn năm đó, uy lực cũng không phải cường đại như trong tưởng tượng, nhưng nó có ưu điểm là công kích trong phạm vi lớn.



Trong lòng Diệp Vân biết rõ uy lực của một chiêu này chưa đủ, không có cách nào đem toàn bộ những Yêu thú này đóng băng để chém giết. Chỉ có thể đóng băng phần lớn Yêu thú trong một thời gian, chỉ cần thời gian mười cái hô hấp là đủ rồi. Thời gian này đủ để hắn thi triển thần thông đem những Yêu thú không bị đóng băng chém giết, đem phần lớn những Yêu thú đã bị đóng băng chém thành mảnh vỡ.



Băng hàn bao phủ toàn bộ Đấu Thú Tràng, băng tinh cùng bông tuyết bay đầy trời bắn đi khắp nơi, ngay lập tức đem những Yêu thú này bao phủ bên trong.



Băng quang thiểm diệu!