Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 434 : Viêm Thú

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Những băng phong sáng lấp lánh này lập tức bao phủ phạm vi tầm hơn mười trượng, một số Yêu tú có thực lực hơi thấp lập tức bị băng phong.



Diệp Vân xuất ra một chiêu đã đắc thủ, trong mắt nổi lên sát ý, trong một trăm ba mươi mốt con Yêu thú đó có chừng bảy tám chục con trực tiếp bị băng phong, hơn mười con hành động trở nên cực kỳ chậm chạp, số còn lại cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, chỉ có ba con Yêu thú mạnh nhất tựa hồ hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, bay thẳng về phía hắn.



Bất quá khi Diệp Vân thi triển Băng Phong Thiên Lý đã sớm đoán trước được cục diện này, thậm chí có thể nói sự việc diễn ra vượt ngoài dự đoán của hắn.



Thân hình vừa chuyển hắn đã phóng thẳng lên không trung, bên trên Tử Ảnh Kiếm đang cầm trong tay xuất hiện biến ảo, chỉ trong nháy mắt hầu như tất cả chiêu pháp đều dung nhập vào trong một kiếm này.



Thiên Sinh Nhất Kiếm!



Diệp Vân cũng không thi triển Lôi Vân Điện Quang Kiếm, mà thi triển bí pháp thần thông của một chiêu do Thất trưởng lão truyền thụ, có thể đem tất cả công kích dung nhập vào một chiêu duy nhất, Thiên Sinh Nhất Kiếm.



Kiếm quang tử sắc lập tức bắn ra mãnh liệt, vô số kiếm quang lập lòe tạo thành một cầu vồng bắn thẳng về phía những con Yêu thú kia.



Răng rắc!



Chỉ nghe được hơn mười thanh âm vỡ vụn truyền đến, một số Yêu thú có thực lực thấp bị băng phong lập tức vỡ ra, biến thành vô số băng tinh rơi đầy trên đất.



Mà hai đạo kiếm quang tử sắc cường đại nhất bắn thẳng về phía hai con Yêu thú đi đầu, kiếm quang tựa như tấm lụa, xoắn giết hết thảy.



Tử sắc kiếm quang từ trên không trung bắn thẳng đi, giống như hai con Giao Long từ trong hàn băng vạn năm thoát ra, gào thét phóng thẳng tới hai con Yêu thú.
Sắc mặt Diệp Vân trở nên ngưng trọng, một kích vừa rồi đã dung hợp Lôi Thần Chi Kiếm mà hắn đã lĩnh ngộ được, uy lực cường đại thế nào hắn tự nhiên rõ ràng. Nhưng mà công kích cường đại như thế cũng không làm cho Viêm Thú bị thương, lực phòng ngự của con quái này quả nhiên thật mạnh mẽ.



Viêm Thú thu mình lại, đôi mắt màu đỏ như máu trên cái đầu bẹp hình tam giác nhìn chằm chằm Diệp Vân, nó có chút không tin tên nhân loại trước mắt thoạt nhìn không có khí thế cường đại gì lại có thể đánh ra một công kích như thế.



Một người một thú nhìn đối phương, giằng co lẫn nhau.



Sau nửa ngày, Diệp Vân thở sâu, Tử Ảnh Kiếm trong tay chấn động lần nữa, hắn khép hờ hai mắt.



Trong khoảnh khắc, lôi hệ pháp tắc trong lòng lưu chuyển, lôi linh khí bay nhanh rót vào bên trong Tử Ảnh Kiếm. Nếu mà Viêm Thú có thể thấy được, sẽ thấy bên trong cơ thể Diệp Vân có một đạo pháp tắc cực kỳ sắc bén, sát ý ngút trời.



Đó chính là Kiếm Ý, kiếm đạo áo nghĩa.



Diệp Vân lúc đầu vốn không muốn thể hiện ra Kiếm Ý, dù sao nơi đây chính là chỗ của Thần Tú Cung, đã bộc lộ ra băng linh khí cùng lôi linh khí, nếu bị Thần Tú Cung trông thấy đã là chuyện bất đắc dĩ, nếu như lại biểu hiện xuất ra kiếm ý mà nói, chỉ sợ sẽ đưa tới phiền toái khó có thể tưởng tượng.



Nhưng mà, nếu như không thi triển Kiếm Ý, thì căn bản không cách nào đem Viêm Thú chém giết, thoát khỏi Đấu Thú Tràng tràn ngập Yêu thú này.



Nếu đã như vậy, vậy thì trước tiên giết chết Viêm Thú rồi tính sau.



Sát ý trong mắt Diệp Vân ngưng tụ gần như thành thực chất.



Ngay thời điểm hắn sắp xuất thủ bỗng nhiên một bóng người từ trên trời giáng xuống, phóng thẳng đến chỗ hắn!