Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 439 : Trước lúc khảo hạch
Ngày đăng: 13:47 30/04/20
Dịch giả: aluco
Diệp Vân không phá giải cấm chế tại cửa tiểu viện Tuyệt Tâm Phong nơi đệ tử ký danh ở, hắn thấy cấm chế nơi đây hoàn toàn không tồi, có thể dùng để thủ hộ đại môn.
"Lão tổ, ta đã tiến vào Thần Tú Cung, chỉ cần thông qua khảo hạch là có thể trở thành đệ tử của Thiên Vận Tử, nhìn tình hình hiện tại địa vị có lẽ sẽ cao vô cùng, thuộc về tinh nhuệ tại Thần Tú Cung." Diệp Vân khoanh chân ngồi ở trên giường, trong tay nắm miếng Bảo Ngọc phòng ngự mua được từ trong đấu giá, miếng Bảo Ngọc này có thể ngăn cản ba lần công kích của Kim Đan Cảnh tứ trọng, lần khảo hạch này có thể phải dùng đến nó.
"Thật sự không thể tưởng được mọi việc lại thuận lợi như vậy, khoảng cách tiếp cận kế hoạch của chúng ta bây giờ đã gần rất nhiều, có thể nói gần trong gang tấc." Kiếm Đạo lão tổ hiển nhiên cũng thật không ngờ Diệp Vân lại được Thiên Vận Tử vừa ý, thu làm đệ tử ký danh.
"Ta lúc trước đã biểu hiện ra băng linh khí cùng lôi linh khí, vừa rồi lại phô bày sự lý giải đối với Không Gian Pháp Tắc, chắc hẳn Chư Cát Xung sẽ báo cho Thiên Vận Tử biết rất nhanh thôi, nhất định sẽ khiến cho lão ta chú ý. Theo những khảo hạch trước đây của Thiên Vận Tử đối với đệ tử, ta cảm thấy lần khảo hạch này sẽ không đơn giản." Diệp Vân khẽ cau mày, chậm rãi nói.
"Đúng vậy, thoạt nhìn Thiên Vận Tử đối với chuyện sinh tử của đệ tử ký danh căn bản không quan tâm, phương thức để tuyển chọn đệ tử chính thức của hắn cực kỳ tàn khốc, mấy chục năm qua chỉ tuyển có ba gã đệ tử cũng có thể thấy được, mỗi một lần khảo hạch đều tuyệt đối không dễ dàng." Kiếm Đạo lão tổ phụ họa, trầm ngâm một chút, nói tiếp: "Ngươi có ưu thế cũng có bất lợi. Ưu thế ở chỗ thực lực chỉ là cảnh giới Trúc Cơ tam trọng, lại có thể chống lại cao thủ có thực lực Kim Đan Cảnh nhất trọng, có lẽ điều này trong khảo hạch cùng thí luyện sẽ làm cho đối thủ bị mê hoặc, khinh thường ngươi, như vậy sẽ có cơ hội đục nước béo cò, đạt được thắng lợi cuối cùng. Bất lợi là sự chênh lệch về cảnh giới dù sao cũng không phải dễ dàng bù đắp như vậy, một khi gặp được đối thủ có thiên phú hơn người, căn cơ cực kỳ vững chắc, bản lĩnh cao cường thì ngươi dễ dàng bị áp chế hoàn toàn, dù sao sự chênh lệch về cảnh giới vẫn còn quá lớn."
Diệp Vân gật gật đầu, nói:" Điều đó thì ta cũng đã từng nghĩ tới, nhưng mà đã đi được đến bước này ta cũng không thể nào chỉ vì một lời nói mà buông bỏ, bất kể là hai đạo thần hồn còn lại của ngươi hay là bí tàng của Thiên Kiếm Tông đều nhất định phải tìm được, chỉ có như vậy mới có thể có được đan dược có thể cứu chữa Linh Nhi."
Kiếm Đạo lão tổ trầm tư một hồi lâu không nói gì, qua trọn vẹn thời gian một nén nhang, mới chậm rãi nói: "Tiểu tử, giờ phút này trí nhớ của ta bị thiếu thốn quá nhiều, chờ cho ba đạo thần hồn của ta tập hợp lại đầy đủ, tất nhiên sẽ cho ngươi một kỳ ngộ kinh thiên động địa."
Diệp Vân cười nói: "Lão tổ, những lời này sau này hãy nói, giờ phút này trước tiên nghĩ biện pháp giúp ta tăng tu vi lên, đối mặt thật tốt với khiêu chiến kế tiếp."
Kiếm Đạo lão tổ ứng tiếng nói: "Đó là chuyện tất nhiên, tuy rằng ngươi bế quan một tháng, đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, tu thành Đại Ma Chi Thể, nhưng mà sức chống đỡ của thân thể cũng chưa đến cực hạn, ngươi có thể dùng khoảng thời gian này làm cho cường độ của thân thể tăng lên tới cực hạn. Đại Ma Chi Thể tu luyện tới cực hạn, được xưng Viễn Cổ Thần Ma, không thể rung chuyển. Bất quá ta nhìn Đại Ma Chi Thể này của ngươi lại không được cường đại như vậy, tối đa cũng chỉ có thể đủ ngăn cản công kích của Kim Đan Cảnh nhất trọng, còn lâu mới bằng với danh xưng Viễn Cổ Thần Ma."
Diệp Vân nhíu mày, nói: "Hay là phương pháp tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp bị sai? Hay là còn điều gì khác?"
Kiếm Đạo lão tổ trầm ngâm một lát, nói: "Chắc hẳn Tôi Tiên Tâm Pháp mà ngươi tu luyện cũng không phải chân chính, hoặc nói chính xác hơn là Tôi Tiên Tâm Pháp này có chỗ thiếu hụt, cũng không hoàn chỉnh."
Diệp Vân khẽ giật mình, trả lời với vẻ không tin: "Không thể nào đâu, Tôi Tiên Tâm Pháp này đã tồn tại mấy nghìn năm, cũng không có nghe nói có chỗ thiếu sót gì. Hơn nữa Tôi Tiên Tâm Pháp này cũng được lưu truyền rộng rãi, không phải là độc môn bí tịch của một tông môn nào, làm sao có chuyện thiếu hụt được?"
Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh từ đằng xa nhanh chóng bắn tới, thoáng qua đã xuất hiện ở trước người Trịnh Đồng.
"Bái kiến Trịnh sư huynh, đây là dược liệu ngài muốn, kính xin kiểm lại một chút."
Một gã đệ tử trẻ tuổi mặc áo màu tím, toàn thân toát ra mùi thuốc, cung kính đứng trước mặt Trịnh Đồng.
Trịnh Đồng cười cười, chỉ vào Diệp Vân: "Vị này chính là đệ tử ký danh mà thủ tọa mới thu, Diệp Vân sư đệ, ngươi đưa những dược vật này giao cho hắn."
Đệ tử trẻ tuổi vội vàng đi hai bước, không ngẩng đầu, nói: "Mời Diệp Vân sư huynh kiểm kê."
Diệp Vân cười cười, nói: "Không cần khách khí, ta cũng không phải là sư huynh gì, ngược lại có lẽ xưng ngươi một tiếng sư huynh."
Đệ tử trẻ tuổi khẽ giật mình, không khỏi ngẩng đầu lên, lập tức phóng Thần Niệm ra tứ tán, ngay sau đó trên mặt hiện lên khiếp sợ, thiếu niên ở trước mắt, rõ ràng tu vi chẳng qua là Trúc Cơ Cảnh tam trọng, nhưng lại được thủ tọa Tuyệt Tâm Phong là Thiên Vận Tử nhìn trúng, trở thành đệ tử ký danh mới nhất.
"Cái này... Sư huynh... Sư đệ trẻ tuổi như vậy, được thủ tọa coi trọng, thật sự là ra ngoài ý định a."
Diệp Vân chỉ mỉm cười đáp lễ, nhận lấy dược vật, nhìn kỹ một lần, không thấy có gì sai sót.
"Đa tạ sư huynh đã cất công chạy đến đây, ngày sau Diệp Vân sẽ cảm tạ." Diệp Vân chắp chắp tay, lập tức quay người muốn ly khai.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói truyền đến, âm dương quái khí, mang theo vẻ trào phúng.
"Ơ, không thể tưởng được sư tôn lão nhân gia người lại thu một tên ký danh đệ tử, hay nói cho đúng là một tên Trúc Cơ cảnh tam trọng, đệ tử ký danh có tiềm lực vô hạn đây!"