Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 440 : Thuốc tắm luyện thể

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Giọng nói quái gở, còn mang theo ý trào phúng.



Diệp Vân nhíu mày, không đợi hắn mở miệng, đã nghe được Trịnh Đồng lạnh lùng nói: "Khương Phi Dương, ngươi lại tới quấy rối sao?"



Chỉ thấy một thanh niên mặc quần áo màu lam, ước chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi chậm rãi đi tới, khuôn mặt tuấn lãng, mặt mày nghênh ngang, thoạt nhìn có chút cuồng vọng, lại có chút ít âm hiểm.



Trịnh Đồng lạnh lùng nói: "Mỗi lần có đệ tử ký danh mới xuất hiện, ngươi lại bắt đầu nói năng lỗ mãng, lần trước bị đánh cảm thấy còn chưa đủ sao?"



Khương Phi Dương cười ha ha, nói: "Trịnh sư huynh ngươi nói là tên tiểu tử Trúc Cơ cảnh tam trọng này có thể đánh đồng cùng Phong Hóa Ảnh sư huynh? Không khỏi cũng quá để mắt đến hắn."



Trịnh Đồng cười lạnh không nói, xem ra đối với Khương Phi Dương cực kỳ bất mãn, giữa hai người có lẽ có chút mâu thuẫn.



Con mắt Diệp Vân híp lại, nhìn Khương Phi Dương, bỗng nhiên cười cười, nói: "Khương Phi Dương? Ngang ngược bay lên sao?"



Khương Phi Dương khẽ giật mình, hắn không ngờ Diệp Vân lại dám nói như thế, không khỏi sắc mặt lạnh lẽo, nói: "Chỉ một tên tay mơ có tu vi Trúc Cơ Cảnh tam trọng, lại có thể trở thành đệ tử ký danh, nếu để cho ngươi chờ lâu hơn mấy ngày, những đệ tử ký danh của thủ tọa Tuyệt Tâm Phong như chúng ta đây chẳng phải là bị cười nhạo."



Diệp Vân híp mắt, cười nói: "Như thế nào? Ngươi không phục? Không phục cũng tốt, đi tìm Thiên Vận Tử, a, không đúng, tìm sư tôn lão nhân gia người rồi càu nhàu rên rỉ, lăn lộn khóc lóc thì càng tốt, xem hắn có để ý đến ngươi hay không."



Khương Phi Dương không nghĩ tới Diệp Vân lại nói như vậy, những đệ tử ký danh trước đây, tuy rằng từng tên đều thuộc loại cương quyết bướng bỉnh, nếu một lời không hợp ngay lập tức đánh đập tàn nhẫn. Nhưng mà, chưa có tên nào lại có cách nói chuyện như Diệp Vân vừa rồi, thoạt nhìn cực kỳ vô lại.



"Rất tốt, ta hy vọng xương cốt của ngươi cũng có thể lợi hại như cách nói chuyện của ngươi, đến lúc đó đừng nghĩ quỳ lạy cầu xin tha thứ." Khương Phi Dương khuôn mặt nén giận, nói tiếp: "Đúng rồi, chắc hẳn ngươi đã biết rõ, thời điểm khảo hạch của đệ tử ký danh, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện chuyện đánh đấm sinh tử đó, ngươi phải ngàn vạn lần cẩn thận một ít a."



Diệp Vân nhún nhún vai, nói: "Như vậy đa tạ Khương sư huynh nhắc nhở, đánh đấm sinh tử, thật sự rất đáng sợ đó, ta nhất định sẽ rất cẩn thận, rất cẩn thận đấy."
Trên thân thể Diệp Vân toàn bộ là màu đỏ, cơ bắp nổi lên, tựa hồ lực lượng có ích vô cùng ở trong đó bắt đầu khởi động.



"Hảo tiểu tử, ngươi quả nhiên là một thiên tài, như vậy mà có thể đem toàn bộ năng lượng có trong nước thuốc hấp thu hết, hơn nữa dung hợp vào thân thể một cách hoàn mỹ, kích phát tiềm lực." Kiếm Đạo lão tổ một mực chờ đợi, chứng kiến Diệp Vân đánh nát vòng xoáy, hưng phấn không thôi.



Diệp Vân không để ý tới lão, thở sâu, Thần Niệm chìm vào mỗi một tấc địa phương trong thân thể, hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của thân thể, bất kể là độ cứng hay là lực lượng, so với bảy ngày trước đều mạnh mẽ ra không ít, nếu như nói lúc trước hắn có thể ngăn cản công kích của Kim Đan Cảnh nhất trọng, thì hiện tại công kích của tu sĩ Kim Đan Cảnh nhất trọng bình thường đối với hắn mà nói, quả thực là gãi ngứa cho hắn, căn bản không đả thương được hắn mảy may.



Diệp Vân có loại cảm giác mơ hồ, chỉ bằng vào thân thể giờ phút này, có lẽ có thể cùng cao thủ Kim Đan Cảnh nhị trọng dây dưa, nếu là đánh nhau một mất một còn, ngay cả đối mặt tu sĩ Kim Đan Cảnh tam trọng, cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.



"Như thế nào đây? Cảm nhận được lực lượng mênh mông trong cơ thể sao?" Kiếm Đạo lão tổ hưng phấn hô lên.



Diệp Vân ngửa mặt lên trời cười to, âm thanh truyền khắp nơi, nếu không phải từng tiểu viện của đệ tử ký danh đều có cấm chế thủ hộ, chỉ sợ tiếng cười kia đã sớm truyền ra mười dặm, bao trùm toàn bộ chỗ ở, thậm chí gặp thẳng lên đỉnh phong, rơi vào trong tai Thiên Vận Tử.



Bất quá, dù cho tiểu viện có cấm chế thủ hộ, nhưng không phải không có ai biết nơi này phát sinh biến hóa, những giọt nước chằng chịt giống ám khí sắc bén bắn thủng tường tiểu viện như tổ ong, tự nhiên cũng rơi vào trong mắt kẻ quản lý Trịnh Đồng.



Trịnh Đồng lúc này lại đang khoanh tay mà đứng, trên mặt hiện lên vẻ kính sợ. Phía trước người của hắn, một lão giả thân mặc bạch y đứng chắp tay, ánh mắt rơi vào tiểu viện của Diệp Vân, khóe miệng mỉm cười thản nhiên.



"Phong sư thúc, lão nhân gia ngài hôm nay đến đây, là tới chỉ bảo chúng ta đấy sao?" Trịnh Đồng giọng nói khiêm cung, thấp giọng hỏi.



Lão giả áo trắng vẫy vẫy tay, nói: "Hôm nay ta chỉ ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây, nhớ tới chuyện khảo hạch đệ tử ký danh của Thiên Vận Tử sư huynh đã gần đến, nên đến xem trong đám đệ tử này có tên tiểu gia hỏa nào có thể làm cho người ta hai mắt tỏa sáng, bất quá ta xem chuyến đi đến đây lần này có lẽ không uổng phí, khí tức của Trúc Cơ Cảnh tam trọng, thậm chí có lực phá hoại như thế, thật là khiến cho người chờ mong."



Trịnh Đồng nhìn về chỗ ở của Diệp Vân theo ánh mắt của lão giả áo trắng, trên mặt hiện lên một tia bất đắc dĩ, trong mắt lại có chút ngưng trọng.