Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 466 : Chung Hóa Lê khiếp sợ mọi người

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Chung Hóa Lê bước lên một bước, rõ ràng cũng muốn xông vào thần lôi sát trận.



Tinh mang hiện lên trong mắt Diệp Vân, hắn đúng là không ngờ Chung Hóa Lê lại kiên quyết như thế, lúc trước ở trên Tuyệt Tâm Phong, hắn chẳng qua chỉ cảm thấy gia hỏa này tâm kế thâm trầm, tu vi cao tuyệt, nhưng quả thật không ngờ hắn lại có sự quyết đoán cùng dũng khí như thế.



Tu vi của Chung Hóa Lê nhìn qua chỉ là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, kỳ thật kết quả này chính là do hắn áp chế lại từ lâu, nếu như hắn muốn là có thể cởi bỏ lập tức, trùng kích đến Kim Đan Cảnh.



Chẳng qua làm Diệp Vân cảm thấy kinh ngạc chính là tên gia hỏa này sắp tới sẽ tiến vào chỗ trận địa của Tử Phủ thần lôi, vậy mà vẫn như trước không hề giải khai cấm chế, vẫn dùng tu vi của bản thân là Trúc Cơ Cảnh để đi đối mặt.



Đây là dạng tự tin cùng ngạo khí như thế nào đây?



Trong lúc nhất thời, cái nhìn của Diệp Vân đối với hắn cũng có một ít cải biến.



"Tiểu tử kia là ai? Ta như thế nào chưa thấy qua?"



"Trúc Cơ Cảnh tu vi đỉnh phong? Ta không nhìn lầm a?"



"Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong? Không thể nào đâu, thần hồn yếu ớt như thế làm sao có thể chịu đựng được uy áp của Lôi Đình nơi hạch tâm chi địa? Tị Lôi Phù chỉ có thể đủ để tránh đi Lôi Đình, nhưng không cách nào chống lại uy áp."



"Có lẽ trên người tiểu tử này có bảo vật gì có thể trợ giúp hắn ngăn cản uy thế. Thế nhưng đây chính là Tử Phủ thần lôi, làm sao có thể giống như Lôi Đình bình thường, chắc là hắn chán sống rồi."



"Chỉ là một tên Trúc Cơ Cảnh "cùi bắp", có chết thì cũng chết rồi. Mấu chốt là chúng ta phải làm cách nào mới có thể thông qua mảnh không gian này, tiến vào bảo tàng chi địa, đã có bốn người tiến vào rồi, còn chậm trễ nữa chỉ sợ không còn "cháo" mà húp."



"Ngươi tới đây cũng vì những bảo vật quý giá trong bảo tàng chi địa, Lạc Lôi cốc này sẽ còn bao nhiêu người đến nữa đây?"
Oanh!



Thần lôi rơi xuống, Huyền Khí nứt vỡ.



Chung Hóa Lê lại đi về phía trước một bước, hiển nhiên phẩm chất của Huyền Khí cũng vượt qua Thanh Quang Ngọc Bài.



Đang lúc mọi người trợn mắt há hốc mắt chữ A mồm chữ O, Chung Hóa Lê cứ chậm chạp từng bước từng bước một tiến lên, chẳng qua chỉ một lát công phu cũng đã tiêu hao mấy chục kiện tuyệt phẩm Linh Khí, trên mặt của hắn nhìn không tới nửa điểm đau lòng, chỉ có kiên quyết.



Một đám tu sĩ Kim Đan Cảnh nhìn xem hắn đã chết lặng, đây rốt cuộc là cái loại quái vật dạng gì, lại có được quá nhiều tuyệt phẩm Linh Khí có phẩm chất tuyệt hảo, nếu như đám người ở đây có vài chục kiện Huyền Khí có phẩm chất như thế, như vậy cần gì phải vào Lạc Lôi Cốc tìm bảo vật đây?



Trong lòng của Diệp Vân cũng kinh sợ đến cực hạn, Chung Hóa Lê đến cùng đến từ phương nào, thân gia rõ ràng phong phú đến loại tình trạng này, tuyệt phẩm Linh Khí mà hắn coi như phế liệu không đáng tiền cứ thế mà vãi đi ra, mấy chục kiện tuyệt phẩm Linh Khí hóa thành bụi bặm hắn ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc nhìn, không hề tỏ ra đau lòng chút nào.



Đang lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm, Chung Hóa Lê từng bước một đi tới, sau khi hao tốn hơn một trăm kiện bảo vật nữa, đã đi đến nơi cách không gian thông đạo chỉ có ba thước, chỉ cần ngăn cản được một đạo Lôi Đình cuối cùng, lập tức có thể bước vào bảo tàng chi địa.



Tất cả mọi ánh mắt lần nữa ngưng tụ đến trên người của hắn, uy lực một đạo thần lôi cuối cùng so với Lôi Đình lúc trước chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn gấp mười lần, tuyệt phẩm Huyền Khí còn có thể ngăn cản sao? Có thể hay không có kinh hỉ xuất hiện đây?



Thần lôi ngưng tụ, to lớn như cột trụ, không hề dừng lại chút nào ầm ầm giáng xuống.



Chung Hóa Lê rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt hắn giờ đây ngưng trọng đã đến cực hạn, trong mắt lập loè tinh mang, đầy vẻ dứt khoát.



Bỗng nhiên, nhìn thấy trên người hắn phát ra ánh sáng rực rỡ, bốn phía mơ hồ xuất hiện tiếng rồng ngâm tiếng hổ gầm, sau đó một thanh trường thương thình lình xuất hiện, ánh sáng bảy màu lượn quanh thân thương, nhắm về phía một đạo thần lôi cuối cùng to như cột trụ đâm thẳng tới.



Chiến Thương Thứ Thần Lôi!