Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 472 : Liên thủ?

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Lôi hệ pháp tắc?



Nam tử trẻ tuổi bên cạnh Quân Nhược Lan khẽ giật mình, trong mắt hiện ra sự không thể tưởng tượng nổi. Nếu nói tu luyện ra lôi linh khí cũng không kỳ quái, tuy rằng trong mấy trăm năm qua có thể tu luyện thành công cũng không được mấy người, nhưng dù sao cũng không phải là chuyện kỳ lạ quý hiếm gì, đặc biệt là đại tông môn như Phiêu Miểu Tông thì những thứ này cũng sẽ xuất hiện một ít.



Nhưng mà, lôi hệ pháp tắc thì lại là chuyện khác. Một khi tìm hiểu lôi hệ pháp tắc, lại thi triển thần thông lôi hệ, uy lực tăng lên sẽ không thể tưởng tượng nổi, cùng một chiêu như nhau nhưng uy lực cũng có thể tăng lên gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần.



Lạc Lôi Cốc chính là do Lôi Đình oanh kích trong hàng vạn năm qua mà thành, trong đó ẩn chứa Lôi Đình vô cùng cường đại, nếu như lực tương tác với Lôi Đình quá thấp, chỉ sợ sẽ bị đánh chết ngay lập tức. Hầu như tất cả tu sĩ có thể tiến vào Lạc Lôi Cốc đều dựa vào sự thần kỳ của Tị Lôi Phù mới có thể sinh tồn. Nếu như không có Tị Lôi Phù để ngăn cách Lôi Đình mà nói, cho dù tu vi đạt đến Kim Đan Cảnh hậu kỳ, cũng không cách nào ngăn cản được Lôi Đình vĩnh viễn.



Thế nhưng nếu như có được lôi linh khí mà nói, khả năng chống đỡ sự công kích của Lôi Đình sẽ tăng lên rất lớn khi tiến vào hạch tâm chi địa. Bất quá, nếu so sánh lôi linh khí cùng lôi hệ pháp tắc đã có sự chênh lệch rất nhiều.



Nếu như ở trong Lạc Lôi Cốc mà có được lôi hệ pháp tắc, như vậy toàn bộ Lạc Lôi Cốc coi như là sân nhà của ngươi, tùy ý ngươi rong ruổi, Lôi Đình sẽ không tạo thành bất kỳ lực sát thương nào đối với ngươi, thậm chí chỉ cần nhấc tay là có thể hút Lôi Đình vào trong cơ thể, chuyển hóa thành lôi linh khí cho bản thân sử dụng.



Cho nên, lúc thanh âm của Quân Nhược Lan vang lên, hai gã đệ tử tinh nhuệ của Phiêu Miểu Tông trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc, thậm chí khiếp sợ.



Con mắt Diệp Vân híp lại, nói: "Quân Nhược Lan ngươi đã nhìn lầm rồi, ta chỉ có tu luyện thành công lôi linh khí mà thôi, nhưng mà ngươi lại nói là lôi hệ pháp tắc, cái đó là gì vậy?"



Đương nhiên hắn sẽ không thừa nhận mình đã tìm hiểu được lôi hệ pháp tắc, nếu như bị người khác biết được, như vậy khi tiến vào Lạc Lôi Cốc tất cả cao thủ đều tập trung vào hắn, Diệp Vân mặc dù có sự tự tin nhưng cũng không muốn đối mặt với sự bao vây tiêu diệt của tất cả những cao thủ đích thực.



Thử nghĩ xem, thời điểm người khác đang đau khổ chống đỡ với Lôi Đình, ngươi cũng ở trong Lôi Đình chậm rãi bước đi, vừa đi vừa… ca hát, lôi điện vừa oanh kích đến, chẳng những không làm cho ngươi có nửa phần tổn thương, ngược lại ngay thời khắc đó lại bổ sung lực lượng cho ngươi, hầu như ngươi vĩnh viễn có được trạng thái tốt nhất, thế thì nhìn có… ngứa mắt không???



Bảo tàng chi địa nhìn thoáng qua giống như không có Lôi Đình, kỳ thật mỗi một chỗ đều do Lôi Đình biến ảo mà thành, chẳng qua là hơi có không đúng, sẽ có Lôi Đình ầm ầm mà đến, thường thì chỉ là Lôi Đình bình thường, cũng có khi nếu như vận số của ngươi… xui xẻo thì gặp phải Tử Phủ thần lôi, khó lòng phòng bị.


Diệp Vân nhún nhún vai, nói: "Hay là ngươi đi phá giải đi, Lôi Mộc cho ngươi lấy trước."



Lông mày Quân Nhược Lan cau lại, hít một hơi thật sâu, nói: "Thôi được, đồ vật bên trong chúng ta mỗi người một nửa, ngươi có thể chọn Lôi Mộc trước."



Diệp Vân hừ một tiếng, nói: "Nếu như ngươi chỉ ở bên cạnh nhìn xem, chúng ta phân chia theo kiểu 5:5 thấy có chút không được rồi, cho ngươi hai thành thôi."



Tên đệ tử của Phiêu Miểu Tông còn lại bên cạnh Quân Nhược Lan tức giận quát: "Diệp Vân ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, dám đắc tội Phiêu Miểu Tông ta, ngươi cảm thấy có thể hành tẩu tại Đại Tần đế quốc sao?"



Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, nói: "Ta đây cũng muốn thử một lần."



"Ngươi..." Sắc mặt tên đệ tử kia lập tức xanh mét, nhưng lại không dám tiến lên, thực lực Diệp Vân vừa rồi biểu hiện ra đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của hắn, Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong lại có thể chỉ một kiếm đánh cho trọng thương một gã đệ tử có tu vi giống hắn, điều này làm cho hắn căn bản không dám động thủ.



"Tốt rồi, ngươi muốn cái gì?" Quân Nhược Lan vẫy vẫy tay, lạnh lùng nói.



"Đem hết thảy những chuyện có quan hệ đến bảo tàng chi địa trong Lạc Lôi Cốc nói cho ta biết, nói kỹ càng cho ta, bằng không thì chính các ngươi đi phá giải Lôi Đình trận pháp là được."



Quân Nhược Lan cùng tên đệ tử kia nhìn nhau, thở sâu, gật nhẹ đầu: "Được rồi."



Trong nội tâm Diệp Vân cười lạnh, hắn đã nghĩ đến bọn người Quân Nhược Lan nếu như không có tìm hiểu lôi linh khí, mà trong bảo tàng chi địa khắp nơi đều là Lôi Đình ngưng tụ thành trận pháp, nếu muốn phá giải cũng không phải đơn giản như vậy. Thế nhưng nhìn bọn hắn lộ ra vẻ cấp bách như vậy, có thể thấy được có những bí mật liên quan đến Lạc Lôi Cốc mà bọn hắn không muốn nói ra, có thể là bảo tàng, nhưng cũng có thể là cái gì khác.



"Tốt, trước tiên các ngươi nói cho ta nghe, sau đó ta sẽ phá giải cái trận pháp Lôi Đình này."



Diệp Vân khoanh chân mà ngồi, khóe miệng hiện lên nụ cười như có như không.