Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 84 : Thân thể lôi đình
Ngày đăng: 13:42 30/04/20
Diệp Vân thấy rõ dị biến của quả trứng màu lam này thì trong lòng khẽ động, nhưng còn chưa kịp cho hắn lên tiếng thì Tô Linh đã chấn kinh, kêu lên: “Diệp Vân, ta cảm thấy linh khí bên trong quả trứng này càng thêm nồng đậm, hơn nữa khí tức sinh mệnh càng thêm mạnh mẽ hơn.”
Diệp Vân nghe vậy thì con mắt hơi nheo lại.
Quả trứng màu lam trong tay Tô Linh tạo cho hắn một cảm giác dường như lúc nào nó cũng có thể nở ra vậy.
Bất luận là quả trứng này nở ra thứ gì, nhưng vừa rồi tựa như đạo quang ảnh màu lam kia đã tôi luyện cho quả trứng này một lần.
Loại cảm giác này, đối với những tu sĩ cấp thấp như hắn mà nói thì thật sự là quá quỷ dị.
Hắn không khỏi hít sâu một hơi, sau đó ánh mắt liền hướng vào đạo quang ảnh tử sắc kia.
“Hai người các ngươi là ai? Là đệ tử tông môn nào?”
Đúng lúc này, đột nhiên có một âm thanh từ bên dưới tế đàn truyền đến.
Tô Linh và Diệp Vân đều giật mình quay người lại. Thẳng đến lúc này thì bọn hắn mới phát hiện, bên dưới tế đàn có thêm một người nữa.
Một thiếu niên chừng mười bốn mười lăm tuổi, trên thân mặc một bộ áo bào trắng, đang lạnh lùng nhìn bọn họ, trong đôi mắt mơ hồ bắn ra kiếm khí vô cùng lăng lệ.
Diệp Vân nhìn hắn thì như đang nhìn thấy một thanh lợi kiếm chứ không phải là một người nữa.
“”Chào sư huynh, chúng ta là đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông, ta là Diệp Vân, còn đây là sư tỷ của ta, Tô Linh.” Diệp Vân hơi thất thần một chút, sau đó liền nhanh chóng khôi phục lại, chắp tay nói: “Không biết sư huynh là đệ tử nhà nào?”
Trong một chớp mắt, hắn chỉ cảm thấy một luồng tử sắc quang hoa bắn đến, bao phủ toàn bộ thân hình hắn vào trong đó. Ngay sau đó, một luồng linh lực lôi điện quen thuộc từ cánh tay hắn, theo lỗ chân lông, chạy dọc theo kinh mạch, chui vào trong cơ thể hắn, hầu như muốn chạy thẳng đến tận sâu trong linh hồn vậy.
Nếu như thời điểm lúc trước, hấp thu tia lôi điện chỉ có cảm giác linh hồn kịch liệt đau đớn thì hiện tại, cảm giác đau đớn đến mức linh hồn gần như bị nghiền nát ra, tăng lên cả mười, cả trăm lần.
Diệp Vân chưa từng nghĩ trên thế giới lại có cảm giác đau đớn mãnh liệt như vậy, hắn căn bản không thể nhịn được mà hét lớn liên tục.
Hắn cũng không phát hiện được là, mỗi một lần hét lớn thì trong tai Tô Linh lại vang lên một tiếng sấm. Âm thanh nổ tung kia gần như là chấn vỡ màng nhĩ, nếu không phải Tô Linh sớm đã luyện đến Luyện Thể Cảnh đỉnh phong, lại đang nín hơi ngưng thần, phong tỏa hai lỗ tai, nếu không thì rất có thể, tiếng thét của Diệp Vân cũng có thể chấn vỡ màng nhĩ của nàng rồi.
Đây là một thế giới lôi điện, toàn bộ không gian đều là lôi quang lóng lánh, điện xà loạn vũ. Diệp Vân cảm thấy mình đứng trong thế giới lôi điện này, căn bản không thể tránh né. Từng đạo sấm sét nổ tung phía trên đỉnh đầu của hắn, lực trùng kích khiến cho thân thể hắn gần như lật tung lên, nhưng chủ yếu nhất cũng không phải là sấm sét, mà chính là những tia điện xà.
Từng đạo điện xà bay múa trên không trung, không có bất cứ quy luật nào. Lúc nào cũng có mười đạo hoặc là hơn mười đạo điện xà đánh lên thân thể Diệp Vân, sau đó những tia điện xà này lóe lên rồi biến mất, rõ ràng là đã chui vào trong cơ thể của hắn.
Diệp Vân chỉ cảm thấy, những tia điện xà này đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn. Nếu như cứ tiếp tục như vậy thì kinh mạch toàn thân hắn sẽ bị hủy mất, mà linh lực cường đại cũng đủ sức nghiền nát cốt cách, ép khô máu của hắn.
“Sao lại mạnh như vậy được chứ?” Trong lòng Diệp Vân kinh hãi không thôi, nếu cứ như vậy thì hắn cũng không chắc là có thể chống đỡ được trong bao lâu.
Vừa rồi tình huống của Đỗ Kiếm Ngân vô cùng giống với hắn. Trong quang ảnh màu trắng kia ẩn chứa lực lượng mà Đỗ Kiếm Ngân không thể ngăn cản, chỉ kém một chút nữa là luồng linh lực khổng lồ bên trong quang ảnh màu trắng kia đánh chết, linh hồn tiêu tan.
Tuy rằng Đỗ Kiếm Ngân hôn mê bất tỉnh, nhưng dù sao thì vẫn tính là chống đỡ được.
Thế nhưng, giờ này Diệp Vân lại phát hiện, luồng linh lực ẩn chứa trong đoàn quang ảnh tử sắc này, có lẽ còn hơn cả quang ảnh màu trắng, lực phá hoại cũng cường hãn đến mức khó có thể tin được.