Thế Hôn

Chương 115 : Vụng trộm

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Thời điểm xe ngựa tiến vào Lâm phủ, chính là lúc chạng

vạng.



Hoàng hôn mênh mang, tịch dương giống như một lòng đỏ

trứng im lặng vắt sau ngọn cây. Các phòng viện của Lâm phủ đều đắm chìm trong

một mảnh sắc hồng thẫm, Lâm Cẩn Âm, Lâm Diệc Chi, Hoàng di nương dẫn nha hoàn

ma ma của Tam phòng, mỉm cười đứng ở ngoài cửa, vừa thấy xe ngựa dừng lại, Lâm

Cẩn Âm cũng bước lên vén rèm, tự tay đỡ Đào thị xuống xe: “Mẫu thân một đường

vất vả. Tứ muội cùng Thất đệ đói bụng chưa?”



“Tỷ tỷ ở nhà vất vả.” Lâm Cẩn Dung nắm tay Lâm Thận

Chi theo sát Đào thị bước xuống, mỉm cười cùng Lâm Cẩn Âm vấn an, lại đi lên

hành lễ ân cần thăm hỏi Lâm Diệc Chi cùng Hoàng di nương.



Tất cả mọi người xuống xe, còn chưa thấy Lâm Tam lão

gia đâu, Đào thị trầm mặt phân phó tùy tùng của Lâm Tam lão gia: “Đi xem lão

gia sao còn chưa xuống xe?” Lời chưa dứt, chỉ thấy màn xe giật giật, Lâm Tam

lão gia ngáp dài bước xuống, mắt buồn ngủ mông lung lười biếng vặn thắt lưng,

oán giận nói: “Cuối cùng đã đến!” Lập tức giương mắt nhìn Lâm Cẩn Âm, bất mãn

nói: “Chỉ có vài người các ngươi tới đón chúng ta?”



Tam phòng là nhỏ nhất, huống hồ không phải ra ngoài

làm đại sự, hoặc là vài năm không về nhà, trừ bỏ người trong nhà ra tiếp, còn

ai vào đây mà tới đón? Lâm Cẩn Âm không hiểu, lại vẫn mỉm cười đáp: “Vâng, tổ

mẫu phân phó Đại bá mẫu an bài yến hội trẩy trần. Chỉ đợi phụ thân, mẫu thân

tắm rửa xong, là có thể khai tịch.”



Lâm Tam lão gia tuy có chút bất mãn, nhưng miễn cưỡng

xem như cân bằng một chút. Vì thế đi nhanh vào, lớn tiếng hỏi Lâm Cẩn Âm: “Thế

nào, mấy ngày nay tình huống trong nhà ra sao?”



Lâm Cẩn Âm hiểu được hắn hỏi chuyện mua bán lương

thực, lại thấy hắn hành vi chân chính như đang định tội thân thích không quan

tâm, không biết phân biệt trắng đen, cứ như vậy rêu rao cho mình là công thần,

không biết ngại ngùng hay sao? Liền cố ý làm bộ như không hiểu, nghiêm trang

trả lời hắn: “Hồi phụ thân, trong nhà hết thảy đều rất tốt. Tổ phụ mẫu thân thể

an khang, Đại bá phụ, Đại bá mẫu, Nhị bá phụ, Nhị bá mẫu còn có ca ca, đệ đệ,

bọn muội muội đều khỏe.”



Lâm Tam lão gia trừng nàng liếc mắt một cái, thấy nàng

vô tội nhìn mình, chỉ quay đầu về, nghĩ rằng nàng là nữ tử khuê phòng, không

biết chuyện này cũng không có gì lạ. Đợi lát nữa hỏi Hoàng di nương là được,

Hoàng di nương tuyệt đối không thể không biết. Nghĩ đến đây, liền giương mắt

nhìn Hoàng di nương.




Lâm Nhị lão gia liền hỏi Lâm Diệc Chi: “Tiểu lão Ngũ,

phụ thân ngươi đâu? Không phải nói chuyện với ngươi sao? Sao còn không thấy hắn

đến?”



Lâm Diệc Chi mặt đỏ tai hồng, lắp bắp nói không nên

lời. Lâm Nhị lão gia liền quay đầu đối với mọi người cười: “Tam thúc của các

con đi một chuyến Thanh châu, đã biết chú ý hơn hẳn, thời gian rửa mặt chải đầu

so với nữ nhi còn lâu hơn.”



Lâm Đại lão gia khô cằn cười, Chu thị cúi mắt không

nói, La thị cười ái muội vui sướng khi người gặp họa. Lâm lão thái thái cũng

giương mắt trừng Đào thị một cái.



Lâm Cẩn Dung đẩy Lâm Thận Chi, Lâm Thận Chi liền

nghiêng đầu nhìn Lâm lão thái thái cười: “Tổ mẫu tối hôm nay ăn món ngon gì a?”



Lâm lão thái thái gương mặt cuối cùng thả lỏng một ít,

hướng hắn vươn tay: “Con muốn ăn gì? Đi nói với Đại bá mẫu là được. Có muốn ăn

món mình yêu thích nhất không?”



Lâm Thận Chi nhanh gật đầu.



Chu thị cười nói: “Được rồi.”



Lâm lão thái thái vẹn toàn gật đầu, Lâm lão thái gia

lại vươn tay kéo Lâm Thận Chi: “Lại đây, ta muốn kiểm tra việc ôn tập của con.”



Lâm Thận Chi vui cười: “Tổ phụ kiểm tra đi, tôn nhi

những ngày qua đều không dám buông lỏng việc tập luyện, Tứ tỷ tỷ mỗi ngày đều

cùng ta đọc sách viết chữ. Lại nhận biết được thêm vài chữ nữa.”



Lâm lão thái gia một phen kiểm tra quả nhiên là thật,

liền uy nghiêm hướng Lâm Cẩn Dung gật gật đầu, nói: “Con làm tốt lắm.”



Lúc này Lâm Tam lão gia mới xem như vội vàng tiến vào,

khi vào cửa liền hung tợn trừng mắt nhìn Đào thị một cái, sau đó chạy nhanh

tiến lên hành lễ bồi tội.



Lâm lão thái gia trầm mặc nhìn hắn một cái, thản nhiên

nói: “Khai tịch đi, đợi lát nữa chỉ sợ đồ ăn đều lạnh.”



Lâm Tam lão gia bị trừng một cái, nghe thấy câu này,

ngực không khỏi lạnh thêm một phần.