Thế Hôn

Chương 189 : Tính toán

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


Luận về việc thuê và khai trương cửa hàng, Lâm Thế

Toàn nay có thể nói là vô cùng thuần thục, lập tức liền cùng Lâm Cẩn Dung

thương lượng: “Ta lúc trước đã ngắm được hai nơi, một nơi là tân trạch của

Lương gia ở phía nam của thành, tòa nhà này sau khi sửa lại chủ nhân chỉ ở đó

hơn một năm, bên trong kết cấu khá tốt, không cần thay đổi quá nhiều, tiền thuê

rẻ, nhưng có vẻ xa xôi, ít người qua lại hơn, khai trương xong phỏng chừng tốn

chút tinh thần cùng thời gian mới có thể dần dần có lời; Một nơi khác là cửa

hàng của Chu gia trong thành, có chút cũ kỹ chật hẹp, nếu sửa sang lại sẽ tốn

nhiều tiền, tiền thuê cũng cao, nhưng địa thế tốt, nhân khí vượng. Tứ muội xem

nơi nào thích hợp hơn?”



Lâm Cẩn Dung nói: “Ta sẽ chọn ngày xem qua một chút

rồi nói sau.” Từ trước không có cách nào, nay cũng không giống như vậy, nàng có

thể xuất môn, không thể lại tránh ở sau lưng, mọi chuyện đều dựa vào Lâm Thế

Toàn. Con người dù thế nào cũng có thời điểm không đáng tin cậy, chỉ có chính

mình mới có thể dựa vào cả đời. Trà tứ này, nói đến nói đi, tác dụng chân chính

là để nàng luyện tập.



Vì thế hai người thương lượng chọn ngày, Lâm Thế Toàn

còn nói về việc đất bị nhiễm mặn sắp đưa bùn vào ruộng, thỉnh tá điền: “Nếu

tình huống tốt, năm nay có thể trồng hoa mầu, nhưng Bình châu, Thanh châu đột

nhiên gia tăng nhiều nhu cầu, nhà nhà đều phải thỉnh điền khách, quanh đây sợ

là không có nhiều người như vậy, nếu thỉnh nhân tài từ các châu huyện phụ cận,

đến lúc đó bọn họ không khỏi sẽ yêu cầu điều kiện, muốn cướp người, phải sớm

tính toán, muội đã có kế hoạch gì chưa?”



Chuyện này, tìm loại người nào đều phải thập phần chú

ý, nếu không thể tính toán kỹ, chẳng khác nào mất trắng. May mà hai nhà Lâm Lục

đều là quan hộ, bằng không phát quang đất sẽ mất rất nhiều tiền thuế má. Có tâm

nhãn mua được phiến đất nhiễm mặn với giá rẻ, nhưng phải sử dụng thích đáng để

kiếm tiền mới là có năng lực.



Lâm Thế Toàn cũng không cho rằng khuê các nữ tử như

Lâm Cẩn Dung chỉ ở thôn trang trong nửa năm đã có bản lĩnh tính toán việc này —

có lẽ nàng đối với chuyện sinh ý có mắt nhìn cùng quyết đoán, nhưng đây chính

là việc trồng hoa mầu, vì thế thiện ý nhắc nhở nàng: “Muốn lôi kéo tá điền,

chính yếu vẫn là tiền thuê nhiều hay ít mà thôi. Nay giá thị trường, tình hình

chung là đối với tá điền có đủ mọi thứ thì sẽ phải nộp cho chúng ta 5 phần địa

tô (ngày nay thông thường gọi là phí

sử dụng đất); với tá điền không có trâu kéo cày, thì phải nộp 6

phần địa tô; Nếu ngay cả nông cụ cũng không có, vậy sẽ là 7 phần. Hay là Tứ

muội muội nên quyết định địa tô phải nộp trước, sau đó ta mới tìm người.”
muốn đuổi ta đi. Nếu không còn chuyện gì khác, vậy ta cáo lui.” Quả nhiên đứng

dậy, hướng Lâm Cẩn Dung chắp tay, xoay người bước đi, sắc mặt vẫn rất khó coi.



“Tam ca, huynh làm gì vậy?” Lâm Cẩn Dung bất đắc dĩ

cười khổ, bước nhanh đuổi theo: “Vậy thì từ nay ta sẽ tới cửa hàng tìm huynh,

hay là huynh tới cửa đón ta?” Ở trong cảm nhận của nàng, Lâm Thế Toàn tuy là

tộc huynh bà con xa nhưng so với Lâm Diệc Chi là thân huynh còn quan trọng,

thân cận hơn nhiều, nàng hy vọng Lâm Thế Toàn tương lai có thể tránh khỏi tai

hoạ, cũng hy vọng hắn có thể đảm đương vai trò nhân vật chính yếu trong kế

hoạch của nàng, chỉ tiếc căn bản không dám nói ra, còn nói trúng chỗ Lâm Thế

Toàn để ý nhất. Hôm nay bất thành, vậy đành phải tìm một thời điểm khác khuyên

nhủ hắn.



Lâm Thế Toàn thở hắt một hơi, sắc mặt giãn ra đôi

chút: “Tất nhiên là ta tới cửa đón muội.”



Lâm Cẩn Dung liền cười nói: “Ta tiễn huynh đến nhị

môn?” Lời còn chưa dứt, chợt nghe một ma ma đứng ở cửa nịnh nọt cười nói: “Cuối

cùng đã bàn chuyện xong rồi, Nhị thiếu phu nhân, lão thái gia sai nô tỳ đến

truyền lời, Lâm Tam gia lần đầu tiên tới cửa, hắn muốn thỉnh Lâm Tam gia ở lại

ăn chút cơm rau dưa. Người xem thế nào?”



Lão nhân đây là muốn làm cái gì? Việc nào của nàng

cũng muốn quản sao? Lâm Cẩn Dung theo bản năng sinh ra vài phần nguy cơ, nhưng

mà đây chính là cho nàng cùng Lâm Thế Toàn mặt mũi, căn bản không thể cự tuyệt,

đành phải tươi cười, biểu hiện thập phần cao hứng: “Tam ca, ta cùng huynh qua

đó?”



Lâm Thế Toàn lúc trước còn có vài phần kinh ngạc, lúc

này đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, thập phần trầm ổn nói: “Không cần, muội cứ

làm chuyện của mình đi. Vốn ta cũng nên tới bái phỏng trưởng bối, là ta thất

lễ.” Hắn vừa vặn nên tới gặp vị Lục lão ông lợi hại này.



Ma ma kia liền cười nói: “Nhị thiếu phu nhân đã có

việc, lão thái gia trước đó có phân phó, bảo nô tỳ dẫn đường cho Lâm Tam gia là

được rồi.”



Ý tứ này, chính là bảo nàng đừng đi cùng. Lâm Cẩn Dung

sẽ không vì việc nhỏ này mà ảo não, lại cẩn thận suy nghĩ, sợ là người bên

ngoài giả truyền thánh chỉ thiết bẫy, dặn dò bảo Lệ Chi đi theo một chuyến.