Thế Hôn

Chương 255 : Chu đáo

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


Vốn Lục lão ông đêm qua từng nói chuyện, toàn gia sung

sướng, hôm nay đặc cách cho mọi người ngủ thêm một canh giờ mới phải dậy làm

việc, nói cách khác, từ giờ mão chuyển thành giờ thìn, bọn hạ nhân đều có thể

nghỉ ngơi nhiều hơn một chút. Nhưng xảy ra chuyện này, đại bộ phận người nhận

được phong thanh vẫn theo đúng giờ mà dậy, chỉ lo nếu chủ nhân bởi vì việc này

lòng có cơn tức mà phát tác, vậy mất nhiều hơn được.



Lâm Cẩn Dung ở trên tháp nghỉ ngơi đến giữa giờ mão,

nghe thấy thanh âm nhóm ma ma nha hoàn quét tuyết càng ngày càng vang, cũng đi

theo đứng dậy rửa mặt chải đầu, mới trang điểm xong, Anh Đào đi vào đáp lời:

“Lão thái gia mang theo Nhị lão gia, Đại gia, Nhị gia xuất môn. Lúc này trừ bỏ

lão thái thái, những người khác đều đã dậy.”



Ngay sau đó, Phương Trúc bước nhanh tiến vào, nhỏ

giọng kể lại sự tình: “… Đại gia cả người đều là tro bụi, nô tỳ nghĩ rằng thiếu

phu nhân đại khái hừng đông đã biết việc này, cho nên vội hỏi thăm rõ ràng liền

tiến vào đáp lời.”



Lâm Cẩn Dung tán thưởng nàng hai câu, phủ áo choàng,

thong thả đi tới phòng của Lâm Ngọc Trân. Đi tới cửa, nha hoàn Phương Linh vừa

mới vén mành đi ra, thấy thế liền hướng nàng hành lễ, nhỏ giọng nói, “Phu nhân

hôm qua một đêm không ngủ.”



Ý tứ này Lâm Cẩn Dung hiểu được, một đêm không ngủ,

tất nhiên vô cùng nóng tính, nói chuyện làm việc đều phải cẩn thận, vì thế giãn

mặt mày, nhẹ nhàng vén mành đi vào, thấy Lâm Ngọc Trân đang cầm que cời than

bằng đồng trong tay, cúi mắt chán đến chết lật than trong chậu, mắt thấy một

chậu than bị nàng lật tung nát bấy trở nên không còn hình dạng, nửa chết nửa

sống, nàng cũng không có ý dừng lại.



Lâm Cẩn Dung liền nhìn về phía Phương ma ma đứng ở một

bên, Phương ma ma liếc về hướng sân viện của Lục Vân. Lâm Cẩn Dung hiểu ý, tiến

lên hành lễ với Lâm Ngọc Trân: “Thỉnh an mẫu thân, nhi tức hầu hạ mẫu thân dùng

điểm tâm.”



“Ta không muốn ăn.” Lâm Ngọc Trân cũng không giống như

ngày thường khí thịnh hoặc táo bạo, mà là hữu khí vô lực, Lâm Cẩn Dung nhìn

lại, chỉ thấy nàng tuy rằng trang dung chỉnh tề, sắc mặt lại cực kỳ tiều tụy.

Vẻ tiều tụy này vẫn duy trì từ lúc Lục Vân không chịu đáp ứng hôn sự của Kim

gia tới nay, hôm nay càng cảm thấy nàng đột nhiên già đi không chỉ mười tuổi.



Lâm Cẩn Dung liền ra hiệu cho Phương ma ma, cười nói,
Lâm Cẩn Dung hàm chứa cười nói: “Không thể cô phụ kỳ

vọng của tổ phụ.”



Lục Giam gật đầu đồng ý: “Đúng.” Bất quá chỉ là cùng

mấy cửa hàng bị thiệt hại chung quanh thương lượng một chút về vấn đề bồi

thường, lại thông báo quan phủ đuổi bắt quản sự đào tẩu kia, cũng không phải

chuyện gì đặc biệt khó khăn, hắn tin tưởng có thể làm tốt.



Lâm Cẩn Dung nhìn vẻ mặt hắn, biết hắn giờ phút này

tin tưởng tràn đầy, liền nói bóng nói gió: “Với nhà chúng ta, tính ra tổn thất

không phải là lớn, nhưng với các cửa hàng bên cạnh, chính là chỗ yên phận duy

nhất của người ta. Chỉ cần có thể không có trở ngại, Mẫn Hành nên phóng khoáng

một chút.”



Ý bảo hắn đừng quá hà khắc, Lục Giam thực đồng ý với

Lâm Cẩn Dung: “Ta cũng nghĩ như vậy, dù sao là người nhà chúng ta gây phiền

toái cho bọn họ.”



Lâm Cẩn Dung liền tiếp lời: “Không biết bên cạnh là

nhà nào? Không có người điêu ngoa không phân rõ phải trái gì chứ?”



Lục Giam thấy nàng cảm thấy hứng thú, cũng thấy chuyện

này có thể kể với nàng? Liền nhất nhất nói cho nàng nghe: “Có cửa hàng của

Vương gia, nhà hắn giao tiếp đã lâu, không khó thu thập, thời điểm hôm nay đi

thăm dò đã chào hỏi qua, hạch toán xong sẽ lấy tiền, mấy nhà khác nhìn qua cũng

không phải khó khăn gì, có một quả phụ họ Tôn, lúc ấy đang khóc, nhưng nghe nói

được bồi thường, thì không nói thêm gì nữa.”



Tôn quả phụ, chính là người này, Lâm Cẩn Dung nhíu

mày: “Quả phụ vốn nhiều thị phi, Mẫn Hành không tiện trực tiếp nói với nàng,

các quản sự phải làm việc cũng có điều tị hiềm, chỉ sợ sẽ có sai sót, ta thấy,

việc này chàng nên mặt khác an bài ma ma đắc lực hoặc là nữ quản sự đi nói

chuyện với nàng thì mới thỏa đáng, nàng là một quả phụ, thực không dễ dàng.”



Nàng càng nghĩ, Tôn quả phụ năm đó treo cổ sẽ không

chỉ là vì muốn chết, nhất định là ở giữa đã xảy ra cái gì đó khiến người ta

sống không nổi, hoặc là có chuyện luẩn quẩn trong lòng. Lục Giam không phải là

người hoành cường bá đạo, sẽ không khó xử một quả phụ, nghĩ đến hẳn là có người

đứng giữa phá rối, chỉ cần đem chuyện Tôn quả phụ xử lý tốt, vậy người này tất

nhiên sẽ không chết, Lục Thiệu tất nhiên cũng không thể ra mặt đoạt nổi bật.