Thế Hôn
Chương 28 : Thử xem 2
Ngày đăng: 22:03 21/04/20
Cảm giác của Lâm Cẩn Dung lúc này chính là trơ mắt
nhìn một đống bạc lớn vuột qua người “Hưu” một tiếng bay mất, không khỏi đau
lòng khó nhịn. Đang muốn mở miệng nói thêm, lại bị Lâm Cẩn Âm kéo tay, trầm
giọng nói: “Tứ muội, việc này chúng ta không nên quản, đi thôi, đi thăm phụ
thân một chút.” Trước đó vài ngày Lâm Cẩn Dung bị cấm chừng, không thể tới thăm
Lâm Tam gia trốn tránh xấu hổ không dám xuất môn, hôm nay được ra ngoài, dù thế
nào cũng nên tới nhìn qua một cái, bằng không sẽ bị nói là bất hiếu.
Lâm Cẩn Dung đối với Lâm Tam gia cũng không có tâm
tình muốn quan tâm, nhưng nàng nhớ tới một sự việc khác, liền thuận theo Lâm
Cẩn Âm đi ra cửa, hỏi trước nàng: “Mấy ngày nay ta chưa từng ra ngoài, không
biết sau khi mợ rời đi, vậy việc mẫu thân chống đối tổ mẫu nên xử trí thế nào?”
Lâm Cẩn Âm thở dài: “Ta không biết, hỏi mẫu thân, nàng
nửa điểm cũng không lo lắng, chỉ nói nàng đã có biện pháp, bảo chúng ta đừng
quan tâm.”
Tỷ muội hai người cũng không biết Đào thị đang nghĩ
gì, Lâm Cẩn Dung tò mò không thôi: “Biện pháp gì vậy?”
Lâm Cẩn Âm nói: “Không biết, nàng không nói. Bất quá
ta thấy mấy người Cung ma ma đã có định liệu trước, mợ cũng không lo lắng.”
Chẳng lẽ là Ngô thị giúp Đào thị đưa ra chủ ý ? Ngô
thị dám đi, hẳn là không có vấn đề gì lớn. Lâm Cẩn Dung cũng không đem chuyện
này để ở trong lòng, thấp giọng hỏi Lâm Cẩn Âm: “Tối nay là tổ mẫu vì mợ chuẩn
bị tiệc tiễn biệt, Đại biểu ca đến chơi, phụ thân tất nhiên ngượng ngùng ra
mặt, vậy là ai đứng ra chiêu đãi Đại biểu ca?”
Lâm Cẩn Âm có chút xấu hổ quẫn bách nói: “Nghe nói là
tổ phụ, mấy người Đại bá phụ, Thất đệ cũng bồi ở bên cạnh.” Xấu hổ là tổ phụ
giúp nàng ra mặt, quẫn bách là phụ thân lại vì một nguyên nhân nhỏ như vậy mà
không dám xuất môn.
Lâm Cẩn Dung nhân tiện nói: “Vậy lúc này Đại biểu ca ở
đâu? Lần này hắn đến chỉ sợ tỷ tỷ cũng chưa cùng hắn nói được một câu đúng
không?”
Lâm Cẩn Âm nhanh nhìn ngó chung quanh, lấy khăn tay
che miệng Lâm Cẩn Dung, thấp giọng nói: “Lại nói bừa! Không thấy mới là đúng.
Ta sao biết hắn ở nơi nào?” Nói là nói như thế, đầu mày khóe mắt cũng không thể
che giấu vui mừng cùng xấu hổ.
Lâm Cẩn Âm vừa thẹn lại quẫn, muội muội sao lại van
cầu người của Đào gia giúp đỡ chuyện này, thật sự rất mất mặt, liền tức giận
nói: “Muội rất không hiểu chuyện! Muội không có tiền có thể nói với mẫu thân,
cũng có thể nói với ta, vì sao phải làm như thế?” Kia là nhà của cậu, lại là
nhà chồng tương lai của nàng, nhưng nàng họ Lâm, là Lâm gia nữ nhi, Lâm gia có
thể diện, nàng mới có thể diện.
Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn Lâm Cẩn Âm, thản nhiên
nói: “Bởi vì ta biết cậu cùng mợ, biểu ca cho tới nay đều muốn điều tốt nhất
cho chúng ta, ta không coi bọn họ là người ngoài. Mặt mũi tất nhiên ta để ý. Tỷ
tỷ không hiểu ta mà tức giận, ta không trách tỷ tỷ, nhưng chuyện này ta phải
làm. Biểu ca không giúp ta, ta sẽ tìm người bên ngoài!”
Đào Phượng Đường cũng là ánh mắt chợt lóe, trực tiếp
bắt được trọng điểm: “Muội nói muội ở bên ngoài Thính Đào cư nghe thấy người ta
nói như thế?”
Lâm Cẩn Dung nhìn thẳng hắn, chân thật đáng tin gật
đầu, hạ giọng nói: “Ta không biết là ai, nhưng đó là sự thật. Bằng không ta sao
biết được điều này?” Lập tức lại tự giễu cười: “Là ta muốn thay mẫu thân phân
ưu, ý nghĩ kỳ lạ, có điều gì nhóm đại nhân nhất định cũng biết sớm hơn ta.
Nhưng mà, Đại biểu ca, giá bạc kia chắc chắn chỉ có tăng mà không có giảm, nếu
không vội chi tiêu, thoáng chờ một chút cũng không tổn hại đến ai. Nếu chờ thời
điểm bạc đang thấp mà mua nhiều một chút, đợi đến lúc giá bạc tăng lên không
phải sẽ kiếm được rất nhiều tiền sao?”
Đào Phượng Đường sờ sờ đầu, điều này là đúng. Nhưng
như vậy chỉ tốt ở bề ngoài, cũng không ai dám chắc chắn tin này là thật, lấy
thực lực của Đào gia ở Thanh Châu, Lâm gia ở Bình Châu, không có khả năng không
biết một chút tin tức. Nhưng muốn tích trữ một khối bạc lớn vậy phải xài hết
bao nhiêu tiền? Có hàng trữ cần phải bán đi, quyết định này chính phụ thân cũng
phải suy nghĩ mãi mới dám làm, bản thân thật sự không thể làm chủ. Thôi, coi
như dỗ tiểu biểu muội vui vẻ, chính mình thay nàng làm, số bạc kia không thay
đổi là được. Hạ quyết tâm, nhân tiện nói: “Là tiền của muội, muội muốn thế nào
thì làm như thế ấy. Ta đáp ứng muội.”
Lâm Cẩn Dung vừa nghe lời này, liền hiểu được đại sự
không thành, chỉ là việc nhỏ, người ta cũng chỉ muốn dỗ tiểu hài tử vui mà
thôi.