Thế Hôn

Chương 27 : Thử xem 1

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Lâm Cẩn Dung hiện tại hận nhất chính là người khác

thay nàng làm chủ, lại là cùng huynh muội Lục gia dây dưa, dị thường mất hứng

thản nhiên liếc Lâm Ngũ một cái, đang muốn mở miệng từ chối, đã thấy Lục Vân

tươi cười ngọt ngấy ôm lấy cánh tay của nàng, vui mừng mở to hai mắt chờ mong

nhìn nàng nói: “Thật sao, vậy thật tốt quá! Nhưng mà ta không có sáo tốt thì

phải làm sao bây giờ?”



Lâm Ngũ dò xét thần sắc của Lâm Cẩn Dung thử nói: “Ở

chỗ ta có một cái, là Tứ tỷ hôm nay tặng cho ta, có thể cho muội mượn dùng.”

Nếu là Lục Vân muốn, vì để Lục gia huynh muội thậm chí để cô cô vui mừng, nàng

đưa Lục Vân thì cũng đâu làm sao? Nhưng có điều trước mặt Lâm Cẩn Dung, nàng

rốt cuộc cũng cảm thấy không tiện.



Lục Vân một tay kéo Lâm Ngũ, một tay kéo Lâm Cẩn Dung:

“Rốt cuộc là cốt nhục nhà mình, nhóm biểu tỷ thật sự là quá tốt, ta ở phía nam

chưa từng có người nào đối đãi thật tình thật lòng với mình như vậy. Tứ tỷ tỷ,

khi nào ta có thể đến học?”



Nàng chưa nói gì, hai người này đã thay nàng quyết

định rồi, đều là khi dễ nàng không dám cự tuyệt người khác sao? Lâm Cẩn Dung

buông tay ra gắt gao mím môi, ngoài cười nhưng trong không cười chậm rãi nói:

“Ta hiện tại thân có tội, đang bị phạt, mỗi ngày phải tự tu chỉnh, sao chép nữ

giới, làm nữ hồng, chỉ sợ sẽ chậm trễ Vân biểu muội, để sau này rồi tính.” Nói

xong hướng mọi người gật đầu một cái: “Mợ ta ngày mai phải về Thanh châu, ta

muốn đi nói lời từ biệt, mưa thu gió lạnh, sẽ không trì hoãn các vị ca ca muội

muội.” Đúng là không hề liếc mắt nhìn bất kỳ ai một cái, chỉ tiêu sái rời đi.



Đợi nàng đi khá xa, Lục Vân nắm khăn tay nhỏ giọng

nói: “Ta thấy Tứ biểu tỷ bộ dáng có vẻ không vui, có phải chê ta phiền hay

không a?”



Lâm Cẩn Dung ý tứ mất hứng cùng cự tuyệt ai cũng đều

có thể nhận ra, nhưng đối với người Lâm gia cũng không có ai chân chính để ở

trong lòng. Lâm Đại thiếu gia cười nói: “Biểu muội đa tâm, Tứ muội tính tình

thường trầm mặc e lệ ít lời như vậy.”



Lâm Ngũ thần sắc thay đổi trong nháy mắt, cũng thở dài

một tiếng, cười nói: “Đúng vậy. Tứ tỷ bị phạt, trong lòng đang khó chịu, hơn

nữa mợ và biểu ca của nàng ngày mai phải đi, nàng thật vất vả mới cầu được lão

thái thái đến để hành lễ đưa tiễn, tất nhiên có chút vội vàng xao động. Tin

tưởng ta đi, Vân muội muội như vậy ai cũng yêu thích, không có ai chê muội

phiền hà đâu.”




“Nhiều như vậy a!” Lâm Cẩn Dung vẻ mặt kinh hỉ: “Ngày

ấy lúc con đến Thính Đào cư của lão thái gia nghe giáo huấn, ngẫu nhiên nghe

thấy người khác nói chuyện, nói là có nơi đã ra quy định mua bạc để nộp thuế,

sang năm vì chuyện thuế mà mà giá bạc sẽ tăng cao, còn có người từ kinh thành

đến mua bạc, chỉ sợ cũng vì đạo lý này chăng?”



Ngô thị cùng Đào thị liếc nhau, đều biểu lộ một tia

vui mừng trong mắt, lại nghe Lâm Cẩn Âm bình tĩnh nói: “Là đạo lý này.” Vì thế

hai người càng vui vẻ.



Lâm Cẩn Dung không ngừng cố gắng nói: “Như vậy, Bình

Châu chúng ta có phải cũng sẽ có một ngày như vậy? Nói không chừng sẽ kiếm được

càng nhiều.” Nghe ta đi, nên tích trữ, sang năm mọi người sẽ kiếm được rất

nhiều tiền!



Lúc này Đào thị cười rộ lên: “Ai nha, A Dung nhà ta

cũng vì đường muối củi gạo quan tâm nha. Nhưng mà, Thái Minh phủ của chúng ta

gần sông Chử giang, vận chuyển bằng đường thủy, cho nên đến nay luôn thu thuế

bằng tiền, ngay cả năm ấy mấy phủ phụ cận quanh đó đã sửa lại, chúng ta này

cũng chưa sửa. Năm nay thu thuế cũng là như thế, nếu không, chỉ với thể diện

của tổ phụ con, dù thế nào cũng phải biết trước một chút tin tức.”



Lâm Cẩn Dung thầm nói, ý tưởng con người hình thành

chỉ trong sớm tối, Thái Minh phủ cách nơi này rất xa, Thái Minh phủ Tri phủ

muốn làm gì, Bình châu Tri châu sao có thể biết được ngay? Còn không phải Thái

Minh phủ bên kia ra lệnh một tiếng, nơi này liền theo sửa lại hay sao. Lúc đó

lão nhân đại khái sẽ biết trước một chút, nhưng khi đó mọi người cũng đều biết,

như ong vỡ tổ chém giết giành lấy vàng bạc, có thể kiếm được bao nhiêu? Giống

như Đào thị trong tay có vàng bạc này, hiện tại muốn bán đi đổi ra tiền, lúc đó

hối hận cũng đã muộn. Nếu để nàng nói, chính là nên thừa dịp hiện tại mua thêm

ngân lượng để dự trữ mới đúng. Vàng bạc hiện tại trong tay Đào thị còn không

lưu lại, còn nói gì về chuyện mua bạc mới? Chỉ đành nói: “Con còn nhỏ, đệ đệ

cũng còn nhỏ, không vội như vậy, cứ giữ lại, nói không chừng sang năm giá bạc

lên rất cao, khi đó càng có lời a.”



“ADung đã trưởng thành, có thể giúp đỡ muội đưa ra chủ

ý.” Ngô thị tuy tươi cười, Đào thị lại sợ Ngô thị đa tâm, liền trầm mặt: “Tiểu

hài tử thì hiểu được cái gì? Thôi lui xuống đi, mưa đã nhỏ, liền cùng tỷ tỷ của

con đến thăm phụ thân xem thế nào!” Ngữ khí cùng biểu tình đều để lộ vẻ không

thể thương thảo.