Thế Hôn
Chương 357 : Chống đối
Ngày đăng: 22:06 21/04/20
Lục lão ông trừng mắt Lục Giam không nói lời nào, ánh
mắt đã trở nên mềm mại, trong cổ họng vẫn còn hơi thở hổn hển.
Lục Giam bình sinh lần đầu tiên, không phải là vẻ quy
củ, mà là cợt nhả giúp Lục lão ông xoa ngực đấm lưng: “Tổ phụ, bất luận như thế
nào, tôn nhi đã về đến đây, tốt xấu cũng nên để tôn nhi nghỉ hai ngày rồi đi,
được không?”
Lục lão ông trong lòng rốt cuộc là vui mừng, cố gắng
chống đỡ không được bao lâu, bị Lục Giam lấy lòng, lại càng không thể miễn
cưỡng, liền thở dài: “Ta khỏe mà, ngày mai con nghỉ một ngày, rồi sau đó trở
về, muốn nghỉ cũng chờ khi lên thuyền rồi nghỉ.”
Lục Giam trầm mặc không nói, hắn từ xa trở về, ngày
đêm vất vả, mục đích chính là muốn có thêm chút thời gian bồi Lục lão ông, nếu
chỉ được ở lại một ngày, vậy sao có thể khiến người cam tâm? Hắn sẽ không đồng
ý.
Hắn có tính tình gì, Lục lão ông rõ ràng nhất, thấy
hắn không đáp lời, liền biết hắn căn bản không nghe vào, nhịn nhẫn, chỉ đành
nhượng bộ: “Vậy thì nghỉ thêm một ngày, nếu không nữa thì ta sẽ đuổi người. Con
chính là bất hiếu!”
Lục Giam còn muốn mở miệng nói chuyện, Lục lão ông đã
đuổi hắn: “Đi mau, đi mau, trước tới chỗ tổ mẫu, mẫu thân con thỉnh an, rồi đến
cùng ta nói chuyện.”
Lục Giam đành phải hành lễ cáo lui.
Hắn chân trước mới xuất môn, Lục lão ông liền ném ấm
trà chén trà bên người xuống đất, mắng: “Rốt cuộc là ai gọi hắn về nhà? Phạm
Bao, ngươi lập tức điều tra cho ta! Tra không được ngươi cũng đừng làm chức
tổng quản này nữa!”
Phạm Bao vội vàng cáo lui, Lục lão ông vô lực nằm ở
trên ghế, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ai khiến Lục Giam mạo hiểm trở về?
Hắn nghĩ tới Lục Kiến Trung cùng Tống thị.
Lâm Ngọc Trân đang chợp mắt, mông lung xuôi tai nghe
Phương ma ma cùng Phương Linh ở bên ngoài thấp giọng nói chuyện, vài lần nhắc
tới Lục Giam cùng Lâm Cẩn Dung, liền mở mắt ra: “Có chuyện gì?”
Phương ma ma tiến vào thật cẩn thận nói: “Hồi phu
nhân, là Nhị gia đã trở lại.”
“Nghị Lang mới được hai tháng! Trời nóng như vậy,
đường thì xa………………” Lục Giam rốt cuộc nhịn không được, dựng thẳng lông mày đánh
gãy lời của nàng: “Về sau hắn lớn lên người hắn sẽ hiếu kính là người, sao
người lại nhẫn tâm như thế?” Hắn đã nhiều ngày không được nghỉ ngơi tốt, vốn đã
không béo tốt, hiện tại càng gầy thêm, lông mày và ánh mắt vốn thanh tú hòa
hảo, lúc này hiện ra phần nhiều là sắc bén cùng phẫn hận. Một đường đi xa, một
đường lo lắng, cực độ mỏi mệt, tâm tình lại không tốt, tuy rằng cực lực đè thấp
thanh âm, phẫn nộ cùng bất bình trong đó lại không ít.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa bao giờ cường ngạnh va chạm
với nàng như vậy, từ trước không hề vui vẻ, nhưng thời điểm biểu đạt bất mãn
hay không vui, cũng chưa từng dùng thái độ thế này. Lâm Ngọc Trân sợ run một
lát, càng thêm phẫn nộ, thuận tay cầm chén trà bên người ném vào Lục Giam, rít
gào nói: “Ta thế nào chứ, ta làm gì hắn chứ? Bất hiếu! Ta sẽ hại hắn sao? Có ma
ma nha hoàn một đường hầu hạ, đa số cũng là ngồi thuyền, có thể thế nào chứ? Có
thể thế nào? Ta bắt bọn họ giống ngươi ngày đêm đi đường như vậy sao?”
Lục Giam không tránh né, để chén trà kia ném trúng.
Chén trà nện ở trước ngực hắn, nước hắt vào người, sau đó rơi xuống, vỡ nát
trên nền đá thanh chuyên.
Phương ma ma lúc này mới phản ứng lại, mạnh mẽ đi lên
đau khổ khuyên bảo: “Phu nhân, bớt tranh cãi đi. Nhị gia, phu nhân thực không
có ý tứ kia, chậm rãi nói chuyện thôi, không buộc nhất định phải về ngay lập
tức, phu nhân cũng không có cách nào khác, cũng là muốn sớm gặp tiểu thiếu gia
một chút thôi………………”
Lục Giam trầm mặc nhìn mảnh vỡ dưới chân, không đợi
Phương ma ma nói xong, không nói được một lời, xoay người đi ra ngoài.
“Ngươi đứng lại đó cho ta! Vong ân phụ nghĩa!” Lâm
Ngọc Trân giận dữ, Lục Giam đi càng nhanh, giây lát đã không thấy tăm hơi.
Trong phòng chết lặng, Lâm Ngọc Trân tựa vào ghế khảm
trai hoa lệ, vừa phẫn nộ lại thương tâm, đúng là sói, đứng là sói mà, nàng đã
nuôi dưỡng một con sói, mới chỉ là một quan nhỏ bát phẩm đã không đem nàng để
vào mắt, cứ như vậy trước mặt hạ nhân chống đối nàng, nàng còn có mặt mũi thể
diện gì nữa đây? Nàng tuyệt đối không để loại tình huống này phát sinh lần nữa,
nàng muốn………………
Không đợi nàng nghĩ nàng muốn như thế nào, đã có ma ma
ở ngoài mành nói: “Đại phu nhân, lão thái gia thỉnh người lập tức đi Tụ Hiền
các một chuyến.”