Thế Hôn
Chương 452 : Danh lợi
Ngày đăng: 22:07 21/04/20
Lâm Cẩn Dung trả lời theo tình hình thực tế: “Nàng
không có bản sự. Nếu là kinh doanh không tốt phải bồi tiền, ngày sau chỉ sợ
không tiện gặp mặt.”
Lã thị cười cười: “Ta muốn nhắc tới một người, là thân
thích nhà mẹ đẻ ta, lúc trước từng đi qua trà tứ của muội, thấy cũng không tệ
lắm. Đúng lúc trong tay hắn có chút tiền nhàn rỗi, cho nên nhờ ta tới hỏi hộ,
chỗ đó của muội muốn bao nhiêu tiền.” Nhìn kỹ thần sắc của Lâm Cẩn Dung: “Trước
xem xem lời muội nói thế nào, nếu là giá quá cao, hắn sẽ không mở miệng.”
Đây là sợ mình vơ vét tài sản nàng mà, Lâm Cẩn Dung
trong lòng biết rõ ràng, vẫn đưa ra một cái giá. Lã thị phẫn nộ nói: “Đúng là
không được, hắn làm sao có nhiều tiền như vậy?”
Lâm Cẩn Dung thản nhiên nói: “Nếu là thật tình, giá có
thể thương lượng, nhưng nếu ôm suy nghĩ thăm dò mà đến, khẳng định là bất
thành. Không sợ Đại tẩu chê cười, có rất nhiều người muốn. Trước đó vài ngày
khi ta đang lo việc xây dựng nhà tình nghĩa, còn có mấy người tới hỏi. Cái gì
đều là có sẵn, nhận xong liền kiếm được tiền, nào có chuyện tiện lợi như vậy?”
Lã thị trầm mặc sau một lúc lâu, nói: “Tất nhiên là
thật tình thật lòng, muội ra giá thật đi.”
Lâm Cẩn Dung hướng nàng vươn ra một ngón tay: “Một
trăm vạn tiền, bên trong đồ cổ tranh chữ không ít, danh phẩm hoa cỏ cũng không
thiếu, trà cụ đều là tinh tuyển, thật sự giá không hề cao. Không tin có thể đi
nhìn xem.”
“Con số này hợp lý hơn.” Lã thị vươn năm ngón tay.
Lâm Cẩn Dung chỉ cười, lắc đầu, Lã thị mất hứng đứng
dậy cáo từ rời đi.
Xuân Nha nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, nếu Đại thiếu
phu nhân ngại giá cao không cần thì làm sao bây giờ?”
Lâm Cẩn Dung lạnh nhạt nói: “Muốn hay không là ở nàng.
Chỗ đó của ta chính là giá này, thiếu một văn cũng không thành.” Lã thị hại
nàng như thế, nàng thu thập Lã thị thế nào cũng sẽ không áy náy.
Tới sau giữa trưa, Lâm Cẩn Dung mang theo Nghị Lang
nằm nghỉ vừa tỉnh lại, liền nghe Phương Linh ở bên ngoài nhẹ giọng hỏi Anh Đào:
“Không biết sức khỏe của Nhị thiếu phu nhân như thế nào? Phu nhân sai ta đưa đồ
ăn tới đây, lại có mấy câu muốn công đạo.”
ngoài, người trong nhà phải làm chính sự lại không được dính chút quang hoa,
không hiểu được Tam ca Tam tẩu giáo dưỡng nữ nhi thế nào, chủ yếu và thứ yếu,
thị phi chẳng phân biệt được. Còn nói nàng trí tuệ mềm mại, ta lại không nhận
ra nửa điểm!”
Nghe hắn đề cập tới ca tẩu của mình, Lâm Ngọc Trân
cũng nổi giận, cười lạnh nói: “Mấy năm nay nói vậy chàng cũng bỏ không ít tiền
vốn trên mấy mỹ thiếp, hiện tại cũng là lúc các nàng xuất lực rồi. Dù sao đều
là vì nhà này, chẳng phải sao? Chẳng lẽ ta cầm cố trang sức xiêm y của ta, các
nàng cũng không có chút tỏ vẻ gì sao?”
Lục Kiến Tân thản nhiên nói: “Không cần nàng quan tâm.
Ta đều có chừng mực, nàng ta đem tiền đưa tới nàng cứ thu nhận là được.” Nghĩ
nghĩ, lại đi tìm Chu Kiến Phúc phân phó.
Chưa đến hai ngày, liền có người đồn đãi, có người
muốn ra giá tiếp nhận trà tứ của Lâm Cẩn Dung, Lã thị bình ổn mấy ngày nay,
chung quy nhịn không được, rốt cuộc vẫn đồng ý tiếp quản trà tứ. Ngày trả tiền
kia, Lâm Cẩn Dung cũng không tự mình đến lấy, trực tiếp bẩm Lâm Ngọc Trân, bảo
phòng thu chi của đích tôn tới cầm tiền, minh xác công khai về phía người trong
gia tộc tỏ vẻ mình đã bán trao tay cửa hàng vì Lục Kiến Tân khởi phục chức
quan.
Chuyện này rốt cuộc cũng không giấu giếm được, Đào thị
đã biết, nhân cơ hội tới cửa đến thăm lão thái thái, liền hỏi Lâm Ngọc Trân nếu
tiền không đủ, nàng sẽ cho mượn. Lâm Ngọc Trân từ trước đến nay đều trọng thể
diện, làm sao đồng ý? Lão thái thái đã biết, tự đưa cho Lục Kiến Tân chút tiền,
Lục Kiến Tân cũng không hướng tiểu thiếp đòi tiền, Lâm Cẩn Dung không biết,
nhưng lần giao tiền này, nàng chảy máu, Lục Kiến Tân cũng không chiếm được tiện
nghi. Một người được lợi, một người cũng không bị thiệt.
Đảo mắt hoa màu đã chín, cần phải thu hoạch, Du Tông
Thịnh đột phát kì tưởng, mùa xuân này tất cả lương thực phải được thu hồi, nhồi
vào kho hàng để ngừa bất cứ tình huống có khả năng phát sinh, đồng thời còn
phải ủng hộ chiến sự giữa triều đình và mạc bắc, vì thế cưỡng ép dân gian giao
nộp, còn nói nếu không phải năm ngoái mới gặp phải hạn hán, thì sẽ bắt nộp
nhiều hơn, đây vẫn là thể tuất cho dân chúng. Cùng lúc đó, Thái Minh phủ bên
kia cũng truyền đến tin tức, Lục Thiện rốt cuộc không trúng tuyển, Lục Giam lập
tức sẽ mang theo hắn trở về nhà.