Thế Hôn

Chương 71 : Không nể mặt

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Lại qua mấy ngày, giá bạc thế nhưng tăng tới 1012 văn

tiền, các cửa hàng vàng bạc còn cung không đủ cầu, đều bán hết, có rất nhiều

nhà phú quý nhân cơ hội này cầm bạc lưu trữ buôn bán được lời một phen. Đào thị

biết được, có chút hối hận lúc trước không nghe lời khuyên của Lâm Cẩn Dung:

“Sớm biết như thế, nên lưu lại mới tốt. Lưu lại, dù không tăng thì bán cũng

không chịu thiệt a? Ta lúc ấy đã nghĩ thế nào vậy?” Lại trách Lâm Tam gia: “Có

điều kẻ vô liêm sỉ kia lại e ngại ta, làm hại ta không thể không quan tâm mọi

nơi, khiến ta không thể suy nghĩ kỹ càng!” Lâm Cẩn Dung thấy nàng ảo não phát

điên, giận chó đánh mèo, không khỏi âm thầm buồn cười: “Con nói như thế nào các

người cũng không nghe……”



Đào thị trong lòng khó chịu, lại hướng Lâm Cẩn Dung

dội nước lã: “Tuy nói con đã đoán trúng vàng bạc muốn tăng giá, nhưng con xem

con mua đất bị nhiễm phèn, không phải nói sẽ thành ruộng tốt sao? Ta nghe A

Toàn nói, trong vòng 3 năm cũng sẽ không có động tĩnh gì! Mặc dù đã đổi một

người ham thích việc đồng áng đến, cũng khẳng định phải dẫn nước từ sông lớn

về!”



Lâm Cẩn Dung vốn định nói cho nàng biết, ruộng tốt

thật sự sẽ thành, nhưng suy nghĩ lại, mua bạc nộp cống dĩ nhiên đã bị mình nói

trúng, hơn nữa chuyện về đất bị nhiễm phèn, người khác không sinh nghi cũng

khó, vẫn nên làm việc cho ổn thỏa một chút. Vì vậy chỉ cười cười: “Đã nói qua

là luyện tập, ta cũng không phải thần tài cái thế, sao có thể mọi chuyện đều

đoán đúng? Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng, cứ giữ lại rồi sẽ

thành ruộng tốt.”



“Cũng đúng, mua cũng đã mua rồi, dù sao cũng không tốn

bao nhiêu tiền, cứ giữ lại đó xem sao.” Đào thị thở dài, lại bắt đầu phát điên:

“Ta lúc ấy sao lại hồ đồ như vậy? Nhiều vàng bạc như vậy, nếu dựa theo giá trị

hiện tại, có thể mua trọn cho con một bộ gia cụ làm bằng gỗ tử đàn rồi.”



Lâm Cẩn Dung tâm đột nhiên mềm nhũn, nhẹ nhàng ôm lấy

thắt lưng Đào thị, tựa đầu chôn vào trong lòng nàng, thấp giọng nói: “Nương, ta

chỉ muốn người cùng tỷ tỷ, đệ đệ tốt, cái khác ta không cần, tiền vĩnh viễn chỉ

là vật ngoài thân, nhiều thì dùng nhiều, ít thì dùng ít, lần này bỏ qua cơ hội,

còn có lần sau.”



Đào thị sửng sốt một lát, đột nhiên cười, ôm Lâm Cẩn

Dung hướng đám người Cung ma ma nói: “Xem này, nói vậy làm cho ta…… Ai……” Nói

xong khóe mắt đã ươn ướt, lẩm bẩm: “A Dung, nương không thẹn vì đã sinh dưỡng

ra con.”


Phương ma ma đành cười ngây ngô thi lễ, chạy nhanh

đuổi theo. Lệ Chi theo sát sau đó, ôm lễ tráp, chỉ huy người đem lễ vật Phương

ma ma mang đến hết thảy đặt vào xe ngựa của Lục gia, rồi trở về phòng. Xe ngựa

khởi động, không ai ra tiễn đưa. Chỉ có huynh muội Miêu Nha cùng Thiết Nhị Ngưu

đứng dưới gốc cổ thụ nhìn theo. Thiết Nhị Ngưu vài lần muốn tiến lên cùng Lục

Giam chào hỏi, nhưng nhìn thấy Trường Thọ sắc mặt trắng bệch, rõ ràng sợ hãi

đến cực điểm, cuối cùng vẫn không dám.



Lúc này Đào thị cùng Lâm Ngọc Trân xem như xé rách da

mặt.



Đào thị vẻ mặt sinh hờn dỗi, càng nghĩ càng giận, càng

nghĩ càng không cam lòng, Lâm Cẩn Dung cười nói: “Nương, con lúc ấy đã khuyên

người, đã nói không thể trêu chọc, người còn không tin.”



Đào thị cả giận: “Ta có ý tốt lại bị cho là lòng lang

dạ thú! Về sau người nhà hắn có bệnh chết ở trước mặt ta, khóc cầu ta, ta cũng

không thèm liếc mắt một cái.”



Cung ma ma khuyên nhủ: “Phu nhân, đây là nàng không

nói đạo lý, người cần gì phải chấp nhặt với nàng ta? Truyền ra ngoài người ta

sẽ nói nàng không ghi nhớ ân tình, cần gì phải tức tối a?”



“Đúng vậy, đáng giận sao? Đừng lãng phí tinh thần. Về

sau không cùng người nhà hắn giao tiếp là được!” Lâm Cẩn Dung cười hì hì: “Ta

sai người quét tước tây viện một lúc, để xua đuổi xui xẻo!”



Đào thị buồn bực mấy ngày nay, được Đào gia ở Thanh

Châu gửi thư tới, biết được vàng bạc của mình mặc dù chưa từng bán với giá cao,

nhưng cũng bán được với giá không thấp — lúc trước nàng thầm nghĩ một nén vàng

chỉ đổi được nhiều lắm là thêm 50 văn tiền, được 850 văn tiền cũng đã thực vừa

lòng, nhưng Đào Thuấn Khâm giúp nàng đổi được 900 văn tiền, đã là vượt qua mong

muốn của nàng, sao không cao hứng đây?



Lâm Cẩn Dung càng cao hứng, nàng cũng nhận được thư

của Đào Phượng Đường, Đào Phượng Đường là người thủ tín, thật sự đem vàng của

nàng đổi thành bạc, giữ lại gần đây mới bán ra, tính toán một lúc, một nén bạc

của nàng bán được 1020 văn tiền! Nàng bắt đầu tưởng niệm đến hơn một ngàn

khoảnh đất bị nhiễm phèn ở phía tây thành Bình Châu. Trước mắt nàng mặc dù

không có tài lực kia, khẩu vị cũng không lớn như vậy