Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 50 : Lời đồn

Ngày đăng: 11:29 18/04/20


Editor: Gà



Rất nhanh, một phong huyết thư do Thụy Vương đích thân viết đã được Thục quý phi trình lên trước mặt Khánh Đức đế, Thục quý phi quỳ gối trước Khánh Đức đế khóc lóc vô cùng thảm thiết, mặc dù không giải thích gì cho Thụy Vương, nhưng còn hơn cả thiên ngôn vạn ngữ.



Huyết thư tựa như huyết lệ, đầu tiên quan tâm thân thể Khánh Đức đế, sau đó nói mình nhớ thương hoàng đế, nhưng vì không thể xuất phủ chỉ đành nhìn về hoàng cung mà dập đầu, sau đó biện hộ cho bản thân, nói mình vô tội thế nào, nhất định do có người oan uổng vân vân, cuối cùng còn nói mong Khánh Đức đế bảo trọng thân thể, không nên vì đứa con bất hiếu này mà tổn thương thân thể.



Khánh Đức đế nhìn chữ viết đỏ nhạt trên tấm vải trắng như tuyết, lòng cũng đã mềm một nửa, sau khi xem xong cả lá thư, thì thở dài đỡ Thục quý phi lên, ông vỗ tay Thục quý phi nói: "Trẫm biết lão Tam chịu uất ức, chuyện này trẫm sẽ cho người điều tra."



Hiểu tâm ý hoàng thượng, Thục quý phi rơi lệ nói: "Tạ ơn hoàng thượng." Nhưng trong nội tâm lại có chút hài lòng, nữ nhân có muôn vàn tính toán như Kính quý phi thì có ích lợi gì, chỉ cần mình được sủng ái, cho dù là ai cũng không rung chuyển được địa vị của bà ta và con trai.



Lúc này trong cung Chung Cảnh, Kính quý phi lạnh lùng nhìn Vi Tần thị đang khóc lóc kể lể trước mặt mình, theo lý thuyết trượng phu của Vi Tần thị và bà là nhất mạch, bà nên khách khí với bà ta chút ít, nhưng bà thật sự không thể vừa mắt sự hẹp hòi của Vi Tần thị, nhìn dáng vẻ khôn khéo, nhưng lời nói lại hồ đồ đến nỗi ngay cả bà nghe cũng khó chịu.



"Mấy hôm nay Nhiễm Sương vẫn bệnh, ta đây làm mẹ nhìn cũng khó chịu, nương nương ngài nói xem vì sao chứ." Vi Tần thị xoa khóe mắt không nhiều nước mắt, do dự nói: "Thần phụ nghe nói không có nhiều người hầu hạ trong phủ Điện hạ, không bằng......" Bà ta ngẩng đầu nhìn ánh mắt hơi lạnh của quý phi nương nương, không thể làm gì khác hơn đành cứng rắn nuốt lời muốn nói xuống.



"Nếu thân thể nữ hiền chất không ổn, Bổn cung sẽ viết bái thiếp, bảo người của Thái Y viện đến xem một chút, nữ nhi gia luôn phải nuông chiều, thân thể càng không được để bị tổn thương, nếu không sẽ ảnh hưởng đến con cháu." Kính quý phi lộ ra nụ cười thận trọng, rồi hạ lệnh cho người bên cạnh đi đến Thái Y viện đưa thiếp mời.



Vi Tần thị hơi biến sắc, nhìn cung nữ đã ra ngoài mời thái y rồi, cắn răng nói: "Nương nương, Nhiễm Sương nhà chúng ta cũng là một cô nương tốt, nếu có thể cho con bé đến vương phủ hầu hạ, chẳng phải sẽ thân càng thêm thân."



Kính quý phi nâng chung trà lên uống một hớp, nghe lời nói của Vi Tần thị xong cũng không giận, chỉ thong thả ung dung nói: "Nhiễm Sương tốt như vậy, đường tẩu chịu để nàng đến hầu hạ đứa nhi tử không nên thân kia của Bổn cung sao?"
Gương mặt thống lĩnh cấm vệ quân khổ sở ra khỏi Ngự thư phòng, hôm nay chuyện đã gây ra động tĩnh quá lớn, hoàng thượng còn hạ lệnh bắt người, cái này có khác gì thêm dầu vào lửa đâu? Nhưng hoàng thượng hạ lệnh, hắn ta không muốn làm cũng phải làm, nghĩ đến đây, hắn ta không nhịn được đau đầu nhức óc.



Ra đến cửa cung, vừa lúc hắn ta thấy Đoan Vương chuẩn bị lên xe ngựa, ánh mắt lập tức sáng lên, bước nhanh đến phía trước hành lễ nói: "Vi thần bái kiến Đoan vương điện hạ."



Hạ Hành quay đầu lại, nhìn thấy là Tôn Bác Hải, thống lĩnh cấm vệ quân, thì dừng lại nói: "Tôn thống lĩnh."



Tôn Bác Hải nói ngay vào điểm chính: "Hoàng thượng hạ lệnh cho vi thần xử lý lời đồn đãi trong kinh, phàm là nói loạn đều giải vào đại lao. Nhưng vi thần sợ không thể làm được chu toàn, không biết Vương gia có thể cho vi thần lời khuyên được không?"



"Không bằng trước tiên hạ lệnh nói rõ không cho những người này nói loạn, nếu phát hiện thì sẽ giải toàn bộ vào đại lao, Bổn vương nghe nói lời đồn thịnh nhất ở phố Ngưu Vĩ, không bằng Tôn thống lĩnh phái người đi xem một chút." Hạ Hành cười nhạt nói: "Bổn vương còn có chuyện quan trọng, đi trước một bước."



"Đa tạ Vương gia ban thưởng diệu kế, cung tiễn Vương gia." Tôn thống lĩnh nhìn xe ngựa phủ Đoan Vương càng đi càng xa, thầm thở phào nhẹ nhõm. Đoan Vương nhắc đến phố Ngưu Vĩ tất nhiên là căn cứ của lưu manh du côn, bắt hết những này cũng xem như không oan uổng, hắn ta có thể báo cáo với hoàng thượng rồi.



Hạ Hành trở lại vương phủ, phát hiện có một chiếc xe ngựa không được xem là tinh xảo trước cửa vương phủ, nhướng mày hỏi người gác cổng: "Trong phủ có người đến à?"



"Bẩm Vương gia, là Vi phu nhân và Vi tiểu thư đến, Vương phi đang tiếp đãi hai người." Người gác cổng nhỏ giọng đáp.



Sau khi nghe xong, chân mày Hạ Hành cau lại, nhà này đến làm gì?