Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 61 : Quẻ xăm

Ngày đăng: 11:30 18/04/20


Editor: Mèo ™



Chuyện Hạ Hành bị hành thích khiến toàn bộ triều đình hậu cung rối loạn hết cả lên, nhưng ngược lại chính bản thân Hạ Hành lại rất thanh nhàn, không cần dậy sớm vào triều, cũng không cần đấu trí đấu võ mồm với hai huynh đệ kia. Hắn nhìnHạ Minh mặc một bộ trường bào màu nâu đơn giản đang tiến đến gần, trên mặt lộ ra một nụ cười: "Khí trời hôm nay không tệ, thích hợp để ra ngoài ngắm cảnh."



Hạ Minh gật gật đầu đồng ý, sau cái hôm nhị ca bị hành thích, liền có một cơn mưa rào, nhờ vậy mà mặt trời hôm nay rực rỡ hơn hẳn. Nhớ tới đêm qua, sau khi dùng bữa với nhị ca xong, nhị ca mời mình cùng đến Bạch Vân Sơn du ngoạn ngắm cảnh, lúc đó y không chút do dự mà đồng ý ngay, bây giờ nhìn thấy nhị ca đứng ở trong sân, hình như là đang đợi ai đó.



"Đệ nghe nói trên đỉnh Bạch Vân sơn có Ngũ Trang Quan rất nổi tiếng, có không ít người đã đến đó cầu xâm giải mệnh." Hạ Minh cười cười: "Nhưng đệ vẫn chưa đến đó bao giờ."



"Huynh đệ chúng ta thường ngày đều bận rộn việc triều chính, hiếm khi được rảnh rỗi, hôm nay đúng lúc có dịp được đi đây đó, du ngoạn khắp nơi thì phải tận hưởng mới được." Giọng nói Hạ Hành nhẹ nhàng, như là chưa từng gặp chuyện bị hành thích kia.



Huynh đệ hai người đang nói, Hạ Minh liền thấy một tên thái giám lạ mặt từng bước từng bước xa vội vã đi tới, khom người trước mặt bọn họ: "Khởi bẩm Vương Gia, Vương phi nói sau nửa nén hương nữa thì có thể lên đường."



Hạ Hành gật đầu: "Ngươi đi phân phó hạ nhân chuẩn bị đồ xuất hành cho chu đáo, một khắc sau sẽ xuất phát."



Hạ Minh nhìn tên thái giám trẻ tuổi đó đi xa, mới hơi do dự nói: "Nhị ca, đệ không biết Nhị tẩu cũng sẽ đi cùng, chuyện này......"



"Đều là người nhà, không cần phải câu nệ những chuyện nhỏ nhặt này." Hạ Hành cười vỗ vỗ vai của y: "Tẩu tẩu của đệ đã gả cho ta được mấy tháng rồi, nhưng cả ngày đều ở trong phủ giúp ta lo liệu gia sự, cũng không có cơ hội đi thăm thú khắp nơi, thời tiết hôm nay tốt như vậy, sao có thể bỏ phí chứ?"



Nghe giọng điệu nhị ca lúc nói coi y như người một nhà, trái tim Hạ Minh nóng lên, thở dài nói: "Nhị ca nói rất đúng, là đệ đệ câu nệ rồi."



Bên trong Ngọc Vân lâu, Khúc Khinh Cư mang giày thêu hoa đế bằng xong, tâm tình rất tốt dẫn theo bốn nha hoàn hồi môn ra ngoài. Hai huynh đệ Hạ gia đều ở đây, bước chân hơi ngừng lại, ngay sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt Hạ Hành, quy củ phúc thân với Hạ Minh: "Chào Tứ thúc."



"Bái kiến Nhị tẩu.” Hạ Minh vội đáp lễ lại.


Khoảng một lát sau, có một quẻ xăm rơi xuống, nàng cầm lên nhìn, phát hiện những chữ này nếu tách ra thì nàng biết, nhưng gom chung lại thì không rõ là nghĩa gì, trả ống thẻ về chỗ cũ, nàng cầm quẻ xăm đi ra ngoài từ cửa hông như lúc vào, đi tới trước vị đạo sĩ kia.



"Phiền chân nhân giải giúp quẻ xăm này.” Khúc Khinh Cư lễ phép dâng quẻ xăm bằng hai tay.



Đạo sĩ thanh tu dõi theo đôi tay, ngẩng đầu lên nhìn nàng, đứng lên nhận lấy quẻ xăm của nàng cũng bằng hay tay, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp nói: "Mời nữ tôn giả ngồi, đợi bần đạo xem một chút."



Hạ Hành thấy Khúc Khinh Cư ngồi xuống trước mặt đạo sĩ, liền đi tới đứng sau lưng Khúc Khinh Cư, chờ xem đạo sĩ giải thích quẻ xăm này như thế nào. d i ễ n đ à n ~ l ê q u ý đ ô n



Đạo sĩ nhìn quẻ xăm một hồi, liền bỏ quẻ xăm sang bên cạnh, vuốt chòm râu nói: "Vô Lượng Thiên Tôn, những ngày gần đây trong kinh thành xảy ra chuyện bất ngờ, nên ít có người tới đạo quán xin xăm, hai vị tôn giả tự mình đi bộ đến đây, cũng coi như có duyên. Bần đạo thấy ấn đường hai người đầy đặn sáng láng, không cần giải xăm cũng biết là người phúc vận đủ đầy."



"Chân nhân đạo pháp cao thâm, mới nhìn đã biết chúng ta đi bộ mà đến." Khúc Khinh Cư cười cười, không đề cập tới chuyện phúc vận kia.



"Bần đạo Huyền Linh, ở tạm nơi này cũng đã nửa năm có thừa, thấy chúng tôn giả đến đây hành hương, duy chỉ có hai người là khác biệt. Bần đạo không biết nên nói gì hơn." Đạo nhân đứng dậy hành đạo lễ với hai người, đưa quẻ xăm đến tay Hạ Hành: "Bần đạo đã phụ kỳ vọng của hai vị tôn giả, xấu hổ xấu hổ."



Hạ Hành nhận lấy quẻ xăm, ôn hòa cười nói: "Huyền Linh chân nhân nặng lời rồi, thế gian đều có Thiên Đạo, bọn ta há có thể khiến chân nhân khó xử."



Hắn cúi đầu nhìn dòng chữ trên quẻ xăm, trên đó viết: "Cửu sơn tĩnh lục lệ hoa hồng. Tam canh đăng hoà ngũ canh kê. Phượng phi phiên phiên hề. Tứ hải cầu hoàng.”



Lời văn kỳ quái, vế trước không ứng với vế sau, đối trận cũng không tinh tế, lại càng không cần nói tới đối ngẫu làm gì, lộn xộn hết cả lên. Hạ Hành đưa quẻ xăm cho Khúc Khinh Cư, thật không biết tại sao nữ nhân lại hết mực tin vào những thứ này cho được.



Hết chương 61



**********