Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 75 : Đầu óc quyết định phẩm vị

Ngày đăng: 11:30 18/04/20


Editor: Mèo ™



Sáng sớm hôm sau ngày Thành vương thành hôn, liền dẫn Vương phi của mình tiến cung hành lễ. Mặc dù Hoàng đế lạnh đạm, nhưng vẻ mặt và thái độ cũng không khiến y khó xử, những lễ vật cần ban thưởng thì vẫn ban thưởng xuống.



Hoàng hậu vẫn đối đãi như nhau, lúc trước Hạ Hành dẫn Vương phi của mình đến hành lễ, bà có thái độ gì thì bây giờ cũng dùng thái độ đó đối đãi với hai phu thê Hạ Minh, thập phần thân cận với La Văn Dao.



Ra khỏi cung Khôi Nguyên, gương mặt La Văn Dao ửng đỏ, cúi đầu đi bên cạnh Hạ Minh. Mặc dù nàng đã từng tưởng tượng mẫu phu quân lí tưởng của mình sẽ học vấn thông tuệ, văn võ song toàn, tuấn mỹ vô song, nhưng bây giờ, nàng cảm thấy sự quan tâm săn sóc của Thành vương còn thực tế hơn nhiều so với đống ảo tưởng kia, cũng càng khiến nàng có cảm giác chân thật, không gì so bằng một tấm chân tình.



"Nàng đừng lo lắng, tính tình mẫu phi hết sức hòa ái, nhất định bà sẽ thích nàng." Hạ Minh thấy dáng vẻ khẩn trương của thê tử, liền cầm tay nàng nói: "Đừng sợ, còn có ta ở bên cạnh nàng.”



"Vâng." La Văn Dao khẽ gật đầu, mặt càng đỏ hơn.



An quý tần quả thật rất thích con dâu La Văn Dao này, tính tình nhu hòa, nho nhã lễ độ. Dù hoàng thượng không quan tâm con ruột của mình lắm, nhưng thật may là đã chọn một nàng dâu không tệ.



Bà nhìn vẻ mặt xấu hổ của con dâu, bảo cung nữ bên cạnh lấy quà gặp mặt đã chuẩn bị từ trước ra, nhẹ nhàng cầm tay La Văn Dao, cười nói: "Bây giờ ta giao Minh nhi cho con, nếu sau này Minh nhi có làm gì không đúng, con đừng dể dàng tha thứ cho nó, nhất định phải nói cho ta biết, ta sẽ lấy lại công đạo cho con."



"Mẫu phi có con dâu thì không cần con trai nữa ư?!" Hạ Minh đứng dậy thở dài, "Xin mẫu phi yên tâm, chúng con sẽ sống hoà thuận bên nhau."



La Văn Dao thấy thế, cũng đứng dậy khẽ nhún người, dù trên mặt vẫn còn đang xấu hổ, nhưng giọng nói lại hết sức kiên định: "Xin mẫu phi yên tâm, chắc chắn con dâu sẽ chăm sóc Vương gia thật tốt, chắc chắn sẽ hoà thuận thương yêu nhau."



Đáy mắt An quý tần ửng đỏ, cầm tay hai người đặt chồng lên nhau, vui vẻ nói: "Có thể được như thế thì tốt, đời người không được bao nhiêu, có người cùng sát cánh đi hết quãng đường với mình là một sự may mắn, các con phải biết quý trọng đấy."



Hạ Minh nghiêng đầu nhìn thê tử bên cạnh mình, nắm tay La Văn Dao thật chặt, gật đầu.
"Bái kiến Thục quý phi." Hạ Hành mỉm cười đi tới trước mặt Khúc Khinh Cư, trách yêu nói: "Nàng lại đến quấy rầy mẫu phi dùng cơm trưa à?"



"Mẫu phi thương yêu ta, biết ta thích mấy món ăn ở cung của người, nên cố ý bảo ta lưu lại dùng bữa đấy chứ." Khúc Khinh Cư hừ hừ: "Mới vừa nãy mẫu phi còn khen ta hiếu thuận, vậy mà Vương gia chàng lại nói ta quấy rầy người?!"



"Thôi, ta biết mẫu phi lúc nào cũng che chở cho nàng." Hạ Hành bất đắc dĩ chắp tay với Thục quý phi, nói: "Từ trước đến giờ mẫu phi đều thiên vị nàng ấy, đã khiến Thục quý phi nương nương chê cười rồi."



Nụ cười trên mặt Thục quý phi đã biến mất tăm mất tích từ lâu, bọn họ cố tình nói gần nói xa trước mặt bà, hai người là nhi tử và nhi tức của Kính quý phi, bà không có tư cách dạy dỗ bọn họ. Thật lâu sau bà mới nuốt cục tức trong lòng xuống, nói: "Đoan Vương nói quá lời."



Hạ Hành ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nói: "Thục quý phi nương nương rộng lượng."



"Đã như vậy, hai người xuất cung sớm đi, bổn cung còn muốn đến cung Thiên Khải, không giữ các ngươi lại nữa." Thục quý phi vịn tay cung nữ tăng thêm mấy phần sức lực, con trai của ả tiện nhân Vi thị kia, quả thật cũng đáng ghét không khác gì ả.



Đợi Thục quý phi đi xa, Khúc Khinh Cư có chút cảm khái, thì ra Khánh Đức đế thích người có miệng lưỡi điêu ngoa như thế, vị Thục quý phi này có thể được sủng ái nhiều năm như vậy, chắc có lẽ là nhờ phúc của mười tám đời tổ tiên tích đức mới được.



"Đang nghĩ gì thế?" Hạ Hành thấy vẻ mặt như vừa chợt hiểu ra gì đó của Khúc Khinh Cư, hỏi.



"Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy, đầu óc có thể quyết định phẩm vị của một người đấy."



Hết chương 75



**********