Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 74 : Đố kỵ

Ngày đăng: 11:30 18/04/20


Editor: Gà



Ngày Hạ Minh thành thân, Khúc Khinh Cư và Tấn An công chúa lấy thân phận chủ nhân tiếp đãi nữ quyến đến chúc mừng, hiện giờ Ninh vương phi ở Hạo Nguyệt lâu không ra được, trong nhóm vương phi thì Khúc Khinh Cư là vương phi lớn nhất, hôn lễ của tiểu thúc Hạ Minh này, nàng muốn nhàn hạ cũng không được.



Các nữ quyến ngược lại còn đỡ, gọi diễn vài màn kịch, dâng dưa và trái cây điểm tâm rồi ngồi một chỗ nói chuyện phiếm, cũng không làm khó người khác. Nhưng nam khách bên kia thì phức tạp hơn, không chỉ đề cập đến một số lợi ích riêng, còn phải chú ý không được để có người uống say náo loạn, hơn nữa Hạ Uyên không muốn làm cái việc tiếp đãi khách khứa nhỏ nhoi này, nên Hạ Hành và vài quan viên Lễ bộ cùng nhau an bày tân khách.



Tuy trông khá rối ren, nhưng người đến phần lớn đều là người thông minh, sẽ không gây náo loạn trong hoàn cảnh này, lại càng không muốn tìm phiền toái, đa phần đều ngồi quy củ, chờ tiệc mừng bắt đầu.



Tấn An công chúa chú ý canh giờ, không lâu đã có thái giám vội vàng chạy vào, nói kiệu hoa sắp đến, một đám nữ quyến cùng nhau đến tiền sảnh, chờ xem tân nhân bái thiên địa.



Khúc Khinh Cư và Tấn An công chúa đứng chung một chỗ, nhìn lướt qua đại đường, các nam nữ đứng một bên xem náo nhiệt, thật đúng là nam trái nữ phải phân chia rất rõ ràng. Không bao lâu thì hỉ nhạc vang lên, nàng nghiêng đầu nhìn qua, chỉ thấy Hạ Minh mặc cát phục (y phục may mắn) đỏ thẫm, trong tay nắm một đầu Hồng Lăng [1] đi vào từ bên ngoài, một đầu khác của Hồng Lăng được La Văn Dao mặc phượng quan hà bí cầm lấy.



[1] Hồng Lăng: là một loại vải lụa màu đỏ, cho tân lang và tân nương cầm trong ngày thành thân



[2] phượng quan hà bí: mũ tân nương (mình đính kèm hình bên dưới nhé)



Mặc dù Khánh Đức đế và hoàng hậu không tự mình đến, nhưng lễ hai người ban cho đã đến nơi từ lâu, Khúc Khinh Cư thấy hai phu thê bái cao đường với ghế ngồi trống trơn, lại lần nữa phỉ nhổ Hoàng thất, nhi tử lập gia thất làm cha không xuất hiện, hoàng gia phụ tử biến thành như vậy, có ý tứ gì.



Ngày ba người ca ca của Hạ Minh thành gia thất, Khánh Đức đế đều cố ý viết văn chúc mừng được đọc trước khi bái đường, nói làm phụ thân mà không có mặt thật sự rất tiếc nuối, sao đến Hạ Minh thì không có vậy?



Sau khi kết thúc bái đường, đám người Khúc Khinh Cư lại cùng tân nhân đến tân phòng, chờ Hạ Minh kéo khăn voan của tân nương lên.



Trong tân phòng vô cùng náo nhiệt, thậm chí Khúc Khinh Cư còn chứng kiến hai hài tử của Tấn An công chúa, nàng đứng một bên, nhìn Hạ Minh nhấc khăn voan của tân nương lên, dưới khăn voan vẻ mặt La Văn Dao đầy thẹn thùng, như nụ hoa sắp nở.



Có người nói ngày nữ nhân xuất giá là xinh đẹp nhất, Khúc Khinh Cư cười nhìn La Văn Dao thẹn thùng e lệ, thì hơi thừa nhận những lời này, nàng và Tấn An công chúa cười tiến lên nói một số lời may mắn, sau đó đợi tiểu hài tử xin hồng bao xong, thì đều dắt người ra ngoài, để lại không gian yên tĩnh cho tân nhân.




"Tần gia chính là thư hương thế gia, ngươi đừng đánh đổ thanh danh của Tần gia, triều Đại Long ta cũng không phải không có Vương gia hưu thê, nếu không phục, ngươi cứ cố thử xem." Hạ Uyên chán ghét lấy khăn ra lau tay, xoay người đi khỏi phòng, không thèm liếc nhìn Tần Bạch Lộ một cái.



Tiểu thư Tần gia cao đến đâu quý thế nào, hắn ta là hoàng tử, là Vương gia, gả cho hắn ta sẽ phải theo quy củ của hắn ta, không tuân theo được thì cút đi cho hắn ta.



"Vương phi." Thấy Vương gia đã đi rồi, nha hoàn hầu hạ Tần Bạch Lộ bước lên phía trước đỡ nàng ta ngồi xuống, lại bảo người lấy khăn lông, rồi lấy thuốc, trong chính viện nhanh chóng trở nên rối ren một trận.



Tần Bạch Lộ vừa khóc vừa cười: "Kẻ tiện nhân Khúc gia này ta muốn mắng thì mắng thôi, chỉ là một ả thiếp thị, nhưng Vương gia lại đối đãi với ả như thế, tiện nhân này thật sự quá thủ đoạn."



"Vương phi, tội gì phải thế." Một trong nha hoàn hồi môn của Tần Bạch Lộ, mắt Như Họa đỏ hồng giúp Tần Bạch Lộ bôi thuốc: "Khúc thị thì sao, cũng chỉ là thiếp, ngài làm gì phải vì nàng ta mà gây hiềm khích với Vương gia?"



Tần Bạch Lộ nghiêm mặt nhìn đêm đen ngoài cửa: "Ngươi nói xem, Khúc Khinh Cư mạnh hơn ta ở đâu? Nam nhân sẽ xem trọng gương mặt của nữ nhân như vậy sao?"



Như Họa sững sờ nói: "Vương phi sao ngài đột nhiên nhắc đến Đoan Vương phi vậy?"



"Ả có thể nhận được, chẳng lẽ ta không được sao?" Tần Bạch Lộ còn nhớ rõ lúc trước đã từng truyền ra lời đồn đãi trước khi ý chỉ tứ hôn được ban xuống, khi đó có người đồn rằng hoàng thượng muốn chỉ Khúc Khinh Cư cho Vương gia, còn chỉ mình cho Đoan Vương, không biết vì sao sau này lại thay đổi chủ ý.



Nàng ta từng cảm thấy thật may mắn khi mình được chỉ cho Thụy vương, bởi vì Thụy vương được hoàng thượng sủng ái hơn so với Đoan Vương, huống chi hai năm trước trong cung sau khi gặp được Thụy vương, nàng ta đã âm thầm ái mộ rồi.



Như Họa không rõ vì sao vương phi có ý nghĩ này, nàng bôi thuốc xong, mới dè dặt cẩn trọng nói: "Đoan Vương phi ra sao, chỉ có chính nàng ấy mới biết được, ngày thường cái chúng ta nhìn thấy có lẽ chỉ là biểu hiện bên ngoài của bọn họ thôi, sao vương phi ngài phải so sánh với Đoan Vương phi, phải biết rằng nàng ấy trừ gương mặt ra, cái khác cũng không bằng ngài."



Tần Bạch Lộ nghe xong, đột nhiên cười lên: "Phải rồi, ta muốn nhìn xem, xem ả có thể đắc ý bao lâu."



Nàng ta sống không tốt, thì không chịu được người kém cỏi hơn mình có thể sống tốt hơn mình.