Thế Nào Là Hiền Thê
Chương 73 : Bỏ lỡ
Ngày đăng: 11:30 18/04/20
Editor: Mèo ™
Hôm nay La phủ cực kỳ náo nhiệt, các loại cỗ kiệu xa hoa tráng lệ dừng trước cửa lớn, kéo dài hơn nửa con phố, dân chúng đứng xa xa nhìn những khách quý bước từ trong kiệu ra, sẵn tiện đàm luận việc xuất giá của tiểu thư La gia.
Khúc Khinh Cư đến không sớm không muộn, vừa đúng lúc, sau khi kiệu của nàng xuất hiện, những cỗ kiệu phía trước đều rối rít nhường đường, để cỗ kiệu xa hoa bậc nhất của nàng thuận lợi đi qua.
Sau khi xuống kiệu, người tiếp đãi nàng là mẫu thân của La Văn Dao – La phu nhân, nàng đưa tay ngăn bà phúc thân hành lễ với mình: "La phu nhân làm gì vậy, người là trưởng bối của Khinh Cư, làm gì có đạo lý trưởng bối hành lễ với vãn bối chứ. Hôm nay là ngày vui của Văn Dao muội muội, Khinh Cư đến tham gia náo nhiệt, chỉ mong được dính chút hỉ khí."
"Vương phi có thể tới, đã là vẻ vang cho hàn xá, sao có thể nói là tham gia náo nhiệt thôi." La phu nhân vui vẻ ra mặt, nắm tay nàng vào phủ, dẫn nàng đến hậu viện, ở đó đã có không ít người, chắc hẳn những người này đều có giao tình với La gia, lúc này tới để giúp xung hỉ cho tân nương.
Tuy Điền La thị là cửu mẫu của Khúc Khinh Cư, nhưng bà không ngờ rằng cô cháu ngoại gái này sẽ đích thân đến đây. Khi nhìn thấy nàng, đầu tiên bà sững sờ, ngay sau đó lộ ra nụ cười vui vẻ, cháu ngoại gái coi trọng nhà mẹ đẻ của bà như vậy, đúng là đã niệm tình xưa rồi.
"Cửu mẫu." Khúc Khinh Cư đi tới trước mặt Điền La thị, thấy trên tay bà đang cầm danh sách của hồi môn của La Văn Dao, liền tùy ý nhìn xem, sau đó nói với La phu nhân: “Quả nhiên La phu nhân rất thương yêu nữ nhi mình, phần hồi môn này thật là phong phú.”
Những quý phu nhân bên cạnh nghe thấy, cũng đều khen ngợi hết lời, gia phong của La gia đều rất xem trọng con cháu, trong kinh thành không ai không biết, không ai không hay. Khúc Khinh Cư nhớ tới những món hồi môn trong danh sách, phần tình cảm này quả thật hiếm có. DD ‹ˆLê•Quý•Đônˆ›
La phu nhân nghe mấy lời khen ngợi này, vừa cười vừa rơi lệ, có thể thấy được là bà vừa mừng rỡ khi nữ nhi xuất giá, lại vừa không nỡ để nữ nhi rời xa mình.
Không lâu sau, mọi người lại nhao nhao muốn xem mặt tân nương tử, Khúc Khinh Cư cùng đi theo mọi người đến viện của La Văn Dao. Đợi sau khi vào phòng, chỉ thấy La Văn Dao mặc váy áo màu đỏ, sắc mặt đỏ bừng ngồi bên cửa sổ, hiển nhiên là ngượng ngùng. Mà La lão phu nhân đang ngồi bên cạnh nàng ấy, với nụ cười hiền lành trên mặt, ước chừng bà lấy thân phận trưởng bối, đang nói gì đó với đứa cháu gái mình thương yêu.
Khúc Khinh Cư dừng chân, cảm thấy bức tranh trước mắt này vô cùng ấm áp, không tự chủ lộ ra nụ cười, kéo tay Điền La thị lẳng lặng đứng một bên.
Những người đi đường nhìn thấy liền nghĩ, ngay cả quý nhân hoàng thân quốc thích cũng mua trứng mặn ở đây, trong lúc nhất thời, có không ít người cũng muốn mua một ít nếm thử, đây chính là món ăn mà quý nhân thích đó. Die nd da nl e q uu ydo n
Cách đó không xa, Hạ Uyên cưỡi ngựa nhìn gian hàng trứng mặn bị vây quanh đó, cau mày chỉa roi ngựa vào gian hàng nói: "Hà Phúc Nhi, đi mua hai phần tới đây."
Hà Phúc Nhi vội dẫn theo hai thị vệ qua đó, đẩy đám người đang vây quanh ra, mua được hai phần trứng mặn, quay về dâng lên trước mặt Hạ Uyên nói: "Vương gia, những món ăn ven đường này không sạch sẽ, ngài đừng ăn nhiều."
Trứng mặn có màu sắc không đẹp lắm, Hạ Uyên dùng khăn tay màu trắng nhận lấy quả trứng đã được lột vỏ sạch sẽ, do dự cắn một cái, trứng mặn nấu trong thời gian dài, vị hơi cũ, còn hơi mặn, nhưng mùi thơm lại rất đặc biệt.
"Cái quái gì thế này, vứt hết đi." Hạ Uyên ăn xong một quả trứng mặn, lau tay xong liền ném khăn tay ra ngoài, lạnh lùng nói: "Về phủ."
Hà Phúc Nhi sững sờ, ngẩng đầu nhìn Vương gia đã cởi ngựa đi xa, xoay người kín đáo đưa trứng mặn được bỏ trong lá sen cho đứa trẻ bên đường, sau đó chạy chậm theo.
Đứa bé được cho trứng mặn ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Hà Phúc Nhi, lột một quả trứng ra, cắn một cái, lập tức cười tươi híp cả mắt. Trứng mặn của Diêu bà bà thật là ngon!
Người có tiền kia thật không có mắt, đồ tốt như vậy mà cũng bỏ lỡ!
Hết chương 73
**********