Thê Tử Của Bạo Quân

Chương 46 : Thị quân (người theo hầu bên cạnh)

Ngày đăng: 23:15 21/04/20


Tiết thị không coi ai ra gì thêu thật lâu, lưng Tiêu Ngư thẳng tắp, yên tĩnh chờ bên cạnh.



Đợi qua thật lâu, Tiết thị mới chậm rãi thu hồi kim khâu. Bà ta ngẩng đầu nhìn Tiêu Ngư, nói: "Ta là người xưa nay không hay thích nói chuyện, Hoàng hậu nương nương theo ta ngắm hoa, có lẽ cũng cảm thấy khó chịu, đúng không?"



Đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao?



Tiêu Ngư hiểu được bà ta cố ý làm khó, giống như bà bà (mẹ chồng) và tức phụ (con dâu) vậy, bà bà cảm thấy tức phụ không thuận mắt. Nhưng chỉ cần bà bà không làm chuyện quá đáng, dù sao tức phụ cũng phải kính trọng bà bà.



Tiêu Ngư nhìn bà ta nói: "Đương nhiên sẽ không." Nàng cúi đầu nhìn bức Tiết thị thêu, nói: "Kỹ thuật thêu của a di thật tinh xảo, bản cung rất ít thấy có người nào thêu song mặt lại tốt như vậy."



Tuy nữ hài nhi bình thường phải học nữ công nhưng cũng sẽ không khéo léo đến có thể thêu song mặt, dù sao thêu song mặt này không thường dùng. Nhìn kỹ thuật thêu của Tiết thị thành thạo tinh xảo, chỉ đơn giản đã thêu song mặt đến sinh động như thật.



Nàng không thích người này, nhưng rất khâm phục tài năng thêu thùa.



Tiết thị ung dung cười: "Hoàng hậu nương nương rất biết nói chuyện đấy." Trong ngôn ngữ dù như kính thân phận hoàng hậu của nàng, nhưng lời nói này... Ngược lại không có chút nửa ý tôn kính, chỉ coi nàng như tiểu bối bình thường.



Nhìn Tiêu Ngư, bà ta lại nói: "Ta ở Tấn Thành không có người quen, cả ngày gọi ngươi qua đây cũng không thỏa đáng lắm, hôm nay liền sai người đi ngoài cung, cố ý mời mẹ con Quách gia vào cung, rồi chúng ta cùng nhau tụ họp, hoàng hậu cảm giác như thế nào?"



Tiết thị này... Hóa ra lại biết mẹ con Quách gia?



Tiêu Ngư cảm thấy có chút kinh ngạc nho nhỏ, chỉ là rất nhanh bình thường trở lại.



Mẹ con Quách gia kia vốn là người quen biết cũ trước kia của Tiết Chiến. Dã nam nhân kia có quan hệ tốt với Quách An Thái như vậy, nghĩ đến hẳn cũng qua lại thân thiết với Quách gia kia.



Lần cung yến kia, mẹ con Quách gia trôi qua cũng không thoải mái, mà Quách Tố Nghi lại có tâm tư với dã nam nhân kia... Tiêu Ngư nghiêng đầu nhìn Tiết thị, mơ hồ cảm thấy điều gì đó, liền gật đầu nói: "A di vui vẻ là tốt rồi ạ."



...



Khi người trong cung đến Quách phủ, Trương thị đang ở trong phòng Quách Tố Nghi, trong tay cầm tiền riêng tìm được từ trong phòng Quách Tố Nghi.



Tăng thêm chút số lẻ, tổng cộng lại có ba trăm lượng.




Ngay cả Tiết Chiến nàng cũng không muốn cố ý nịnh nọt, nàng cần gì phải dán mặt vào mông lạnh chứ?



Quách Tố Nghi lại trả lời tự nhiên, rất thỏa đáng.



Trương thị vụng trộm ghé mắt, thận trọng liếc nhìn Tiêu Ngư. Lúc nãy, thấy Tiêu hoàng hậu kia ở đây, bà ta còn có điều câu nệ, nhưng còn bây giờ thì sao, Tiêu hoàng hậu kia ở trước mặt Tiết thị, còn không phải ngoan giống như tôn tử (cháu trai) ư?



Nhớ tới bộ dạng nàng hùng hổ dọa người hôm đó, lại so sánh với giờ phút này, Trương thị có loại khoái cảm xả được cơn giận, nhịn cười không được. Lại nhìn Tiết thị và nữ nhi của bà ta... Tiết thị này, nhìn qua rất hài lòng với nữ nhi của mình.



Tiêu Ngư lẳng lặng ăn bánh ngọt uống trà, nghe ba người các nàng trò chuyện với nhau thật vui.



Đợi thời điểm ăn trưa đến, chỉ thấy Đế Vương kia cũng tới Hàm An cung.



Tiết Chiến mặc long bào màu đen, cao lớn vĩ ngạn, thấy đám người Tiết thị muốn đứng dậy hành lễ, thì lại đưa tay ngăn cản, đưa tay nâng áo lên, ngồi xuống bên người Tiêu Ngư.



Còn không chú ý gì uống chung chén trà của nàng... Tiêu Ngư nhướng mày, nếu không có những người khác ở đây, nàng còn định nói với y đấy.



Sao lại không chú ý quy cũ như vậy?



Uống trà, Tiết Chiến mới nhìn Tiết thị, nói: "Vừa rồi, trẫm nghe a di và Quách lão phu nhân trò chuyện hăng say, không biết đang nói những gì?"



Quách Tố Nghi hơi khẽ cúi đầu, không nói chuyện.



Ngược lại là Tiết thị, cũng không cảm thấy  gì, mỉm cười nói: "Chúng ta đang nói Tố Nghi đấy. Đứa nhỏ này khéo léo hiểu lòng người, quan tâm nhu thuận, ta rất thích..." Nói xong nhìn về phía Trương thị, "A di liền nói, Tố Nghi đã mười bảy rồi còn luôn mang theo bên người, sợ là ưu tú như thế, Quách lão phu nhân cũng không nỡ để nữ nhi xuất giá."



Vốn tưởng rằng Tiết Chiến kia sẽ thuận thế nói tiếp, dù sao cũng là hán tử nông thôn không biết quy củ, nơi nào sẽ hiểu được chuyện cấm kỵ của nữ nhi? Chỉ là... Lại không nghe thấy y nói chuyện. Tiêu Ngư nghiêng đầu, nhìn y một cái.



Thấy y nắm chén trà, không nhanh không chậm uống trà, cũng không nói tiếp.



Trương thị nhìn Đế Vương anh tuấn này, thấy tuy y cao cao tại thượng, nhưng đối với Tiết thị, cũng rất tôn kính. Bàn tày bà ta giấu ở trong tay áo nắm chặt theo bản năng, cười nói với Tiết thị: "Chỗ nào chứ? Nếu ngài thích Tố Nghi như thế, không bằng để Tố Nghi vào cung theo hầu người... Người cảm thấy thế nào?"