Thê Tử Của Bạo Quân

Chương 62 : Mưa lớn

Ngày đăng: 23:15 21/04/20


Tiếng sấm đánh rất lớn kèm theo đó là một tia chớp hung ác chiếu vào trong cửa sổ sau đó đánh (rơi vào) trên người Tiêu Ngư. Váy dài lẳng lặng buông xuống, nhìn qua dáng người nữ nhi tuổi vẫn còn trẻ này thì thấy không có kiêu ngạo không tự ti nhưng lại tinh tế nhỏ bé. Mặt nàng thì trắng như tuyết, đôi mắt trong suốt như hai nguồn suối, trong suốt và sáng rực.



Ở trước mặt Tiết Chiến lòng nàng có chút sợ hãi, từ trước đến giờ nàng luôn thuận theo ý hắn nhưng mà hiện tại nàng lại nói ra những lời như vậy ngược lại nàng không có sợ hắn nữa rồi.



Có cái gì mà phải sợ? Nếu hắn nói chuyện riêng cùng với nàng thì nó cũng không có quan hệ với Tiêu gia, chắc hắn sẽ không trút giận lên Tiêu gia chứ, hiện tại nàng đang chọc giận hắn thì đó cũng là chuyện của một mình nàng.



Tiết Chiến nhìn nàng, vốn là trong lòng hắn rất tức giận nhưng khi nhìn đến bộ dáng của nàng thì hắn lại không muốn nói gì hết. Hắn biết khó lắm mới có được khoảnh khắc này nên hắn mới đứng dậy đi tới chỗ nàng đang đứng.



Bước đi của hắn rất dài nên rất nhanh đã bước đến nơi nhất thời nàng không có phản ứng kịp đã thấy hắn lấy tay ôm nàng vào trong lòng hắn.



Ngực của hắn cứ đập liên tục mà nàng lại nắm chặt bờ vai của hắn.



Hơi thở nam tính mãnh liệt đập vào mặt Tiêu Ngư, nó giống như một tấm lưới bao quanh nàng lại. Tiêu Ngư có chút không thở nổi, lại không biết vì cái gì mà chóp mũi của nàng đột nhiên đau xót, và lại có vài giọt nước mắt. Nói thật thì nàng cũng không có thích hắn, ngày đó hắn lấy nàng là do nàng là dòng chính nữ của phủ Hộ Quốc Công, hắn là một nam nhân, dáng dấp lại đẹp như vậy nhưng ngược lại hắn rất thô tục, sức lực thì lớn như trâu, lúc nào cũng không chú ý với lại cũng không thích tắm rửa,... Nàng đâu nào nghĩ tới, một ngày kia lại gả cho một người nam nhân như vậy.



Cái áo ở trước ngực Tiết Chiến có chút cứng đó là dùng tơ lụa quý giá để may với lại trên đó còn có thêu hình con rồng, nên khi má của nàng cọ vào đó có chút đau. Tiêu Ngư tựa vào trong lồng ngực rắn chắn của hắn rồi nàng nhẹ giọng nói: "Mặc kệ lúc trước có như thế nào, hiện tại thiếp đã gả cho hoàng thượng rồi..."



Lúc này Tiết Chiến hơi buông lỏng tay ra rồi cuối đầu nhìn nàng. Nhìn đôi mắt trong trẻo của nàng, hắn chợt lấy tay nâng mặt nàng lên rồi đặt xuống môi nàng một nụ hôn.



Theo bản năng Tiêu Ngư lùi về sau mấy bước.



Chỉ là mặt nàng đã bị hắn giữ lại, lòng bàn tay thô ráp đầy những vết chai của hắn khẽ cọ cọ mặt nàng, cũng bởi vì nàng bị ướt mưa nên hai gò má của nàng có hơi mát mát nhưng nhất thời bị bàn tay nóng ấm của hắn sờ vào có hơi ấm áp dễ chịu hơn. Sức lực của Tiết Chiến rất lớn nên hắn nâng mặt nàng lên rất là dễ dàng, lúc này Tiêu Ngư cũng không nhìn thấy mặt của mình, cũng có thể tưởng tượng được chắc bây giờ bộ dạng của nàng rất là khó coi.



Hắn lại vội vàng hôn nàng tiếp, lúc này lực của hắn lại lớn hơn mạnh mẽ hơn mà cạy miệng của nàng ra, đầu lưỡi của hắn cứ quấn lấy nàng, dã man và thô bạo không theo trình tự cứ dây dưa và chiếm lấy như vậy, hắn hận không thể nuốt nàng vào [email protected]@



Bên tai đều là những tiếng hít thở nặng nề của Tiết Chiến, hô hấp của Tiêu Ngư cũng ngày càng dồn dập hơn, hai chân nàng như hơi nhũn ra, nàng vội vàng dơ tay lên mà bấu víu bờ vai của Tiết Chiến.



Hắn là một nam tử khỏe mạnh trẻ tuổi đã thành thân với nàng được nữa năm, từ trước đến nay hắn không thể không chế được dục vọng của mình, lúc này đang hôn hôn nhưng tiện thể lại khom lưng chuẩn bị bế nàng lên, vừa hôn vừa bế nàng đến sau cái bàn.



Hắn lấy tay gạt qua, "xoàng" một tiếng, những tấu chuông trên bàn đều rơi bừa bãi xuống đất.
Tiêu Ngư gật đầu, lúc này trên mặt nàng cũng không còn vẻ xấu hổ nữa.



Hôm qua Tiêu Ngư được hoàng thượng giữ lại ở ngự thư phòng, Xuân Hiểu lại trở về lấy quần áo cho nàng tắm rửa. Cái này có ý tứ gì thì tự nhiên trong lòng đều đã biết rõ.



Đúng là Nguyên ma ma đã sớm kêu ngự thiện phòng chuẩn bị đồ ăn sáng cho nàng. Thấy kiệu được hạ xuống bà liền tiến đến đỡ nàng rồi nói: "Đồ ăn sáng cũng đã chuẩn bị xong chỉ còn chờ nương nương trở về."



Tiêu Ngư ừ một tiếng, hôm qua nàng bị tên nam nhân kia làm càn mệt đến mức bữa tối cũng chưa ăn, lại bị hắn lăn qua lăn lại đến chết đi sống lại cho nên tối qua đến giờ trong bụng nàng cũng chưa có hột cơm nào.



Nàng theo Nguyên ma ma đi vào rồi ngồi xuống, cháo gạo tẻ, gà hầm, rau cải thơm ngon, bò lăn hương bánh ngọt, bánh đậu ngọt, bánh hợp tô... tất cả đều là những món nàng thích ăn. Nguyên ma ma giúp nàng cầm một cái chén sứ có hình hoa văn bông hoa màu xanh múc đồ ăn vào, múc cho nàng một ít cháo gạo tẻ đưa cho nàng rồi nói: "Buổi sáng phủ Hộ Quốc Công cho người tới báo, đại thiếu phu nhân sinh một tiểu công tử, mẫu tử đều bình an."



Tiêu gia sinh con trai, ánh mắt Tiêu Ngư chợt sáng lên.



Nàng cười rất sáng lạn, lúc này nàng không kìm lòng được cười tươi để lộ ra những trạng thái cử chỉ đáng yêu của một thiếu nữ trẻ tuổi, nàng nhẹ nhàng nói: "Ta làm cô cô rồi."



Nguyên ma ma gật đầu rồi nói tiếp: "Về phần đại công tử, tuy việc này còn đang tra xét nhưng cũng không có bằng chứng nên cũng không thể vô duyên vô cớ giam người được, đêm qua đã trở về phủ." Chỉ cần không có làm thì cũng không uổng phí đội cái mũ đó lên, nói chung tạm thời đã an toàn rồi.



Nghĩ tới điều gì nữa, Nguyên ma ma chợt nói tiếp: "Nương nương, hoàng thượng người..."



Hả? Hắn làm sao? Tiêu Ngư có chút không được tự nhiên, hôm qua là quá lo lắng cho an nguy của huynh trưởng cho nên nàng cũng không có nghĩ nhiều, trên thực tế nàng cũng sợ hắn sẽ vì nàng mà trút giận lên người huynh trưởng nàng. Ngày thọ yến của phụ thân La thị cũng đã có nói qua với nàng, có thể Tiết Chiến đối xử với nàng có vài phần thiệt tình thật lòng, một khi đã như vậy, điều hắn muốn không đơn giản là một hoàng hậu hiền lành rộng lượng rồi.



Tất nhiên là hắn cũng muốn chân thành đối xử với nàng.



Hôm qua nói với hắn những lời kia, tất cả đều không phải là thật, nhưng nàng cũng quá thẳng thắn rồi, không biết bây giờ hắn còn muốn thẳng thắn đối xử với nàng hay không?



Tiêu Ngư cầm lấy cái thìa múc một muỗng cháo, cháo còn chưa đưa tới bên miệng thì đã nghe thấy âm thanh ở bên ngoài.



Là Tiết Chiến tới.