Thê Tử Của Bạo Quân
Chương 68 : Phu quân (một)
Ngày đăng: 23:15 21/04/20
Editor: Lovenoo1510
Phụ nhân kia liền cảm thán: “Thật là có phúc lớn. Dáng dấp hán tử nhà ngươi đẹp mắt, người cũng khỏe mạnh, khí lực lớn như vậy, tay chân làm việc đều lanh lẹ… Bao nhiêu cô nương đỏ mắt nhìn, ngươi phải giám sát chặt chẽ một chút.”
Giống như nếu không giám sát chặt chẽ một chút sẽ chạy mất vậy. Hắn cũng không phải là trâu mà?
Trước mặt là đồng lúa mênh mông bát ngát, vàng óng ánh. Tiêu Ngư đứng trong chốc lát, nhìn nam nhân đang cúi đầu nơi xa kia, bên cạnh như có người nhắc nhở, hắn vội vàng buông công việc trong tay ra, ngẩng đẩu nhìn về phía nàng.
Quá xa, nàng không nhìn rõ ánh mắt của hắn, nhưng lại có cảm giác hắn liếc mắt liền thấy mình. Tiêu Ngư từ biệt với phụ nhân bên cạnh, chậm rãi đi qua.
Đường ruộng nhỏ hẹp khó đi, khó khăn lắm mới đủ một người đi. Hạ Mậu ở phía trước mở đường, Xuân Hiểu ở phía sau che chở nàng. Chính là thời khắc bận rộn của một ngày, đồng ruộng nhiều người như vậy, con dâu các nhà thường xuyên tới, phần lớn sẽ không gây quá nhiều chú ý.
Mà hiện tại, thấy một tiểu phụ trẻ tuổi, làn da trắng như tuyết, mắt hạnh má đào, vòng eo tinh tế giống như cành liễu xuân tháng ba khẽ đung đưa.
Hán tử vùng thôn đa số đều chính trực, nhìn thấy tiểu phụ nhân xinh đẹp như vậy, thì từng đám đều duỗi cổ ra nhìn, ồn ào bàn tán.
Hai má Tiêu Ngư đã thấm mồ hôi, chỉ là so với nam nhân đổ mồ hôi như mưa trước mặt, thì dáng dấp của nàng nhìn xem như cũng nhẹ nhàng khoan khoái. Nàng đứng trước mặt Tiết Chiến, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, mới gọi một tiếng: “Phu quân.”
Tiết Chiến không mệt. Thâm thể nam nhi trẻ tuổi khỏe mạnh, trên dưới toàn thân dùng còn chưa hết sức lực, cắt chút lúa này thì có đáng gì? Hiện nay bị nàng gọi một câu, sức lực toàn thân của hắn bị nàng gọi đều tản ra, vô cùng mềm yếu. Hắn cười ngây ngô một tiếng, mặt mày không còn nghiêm nghị như hàng ngày lúc ở trong cung.
Nhẹ nhàng lên tiếng, cúi người, liền hôn lên mặt nàng một cái thật nhanh.
Phần lớn người trong thôn đều thuần phác chính trực, tình cảm vợ chồng trẻ rất tốt, tất nhiên là chàng chàng thiếp thiếp ngọt ngào như mật.
Mà lúc này, vị hán tử đến giúp Cát lão bá cắt lúa, tuổi trẻ anh tuấn, cao lớn uy mãnh, nếu không mặc áo gai vải thô, thì nhìn khí độ, con tưởng rằng đó là một công tử nhà đại hộ nhân gia. Chẳng qua không nghĩ tới, nhìn nam nhân quý khí như vậy, lại có một tay nghề làm việc tốt đến thế.
Chiến hỏa liên miên, rất nhiều người trẻ tuổi trong thôn đều đi chiến trường, đại cô nương đến tuổi lập gia đình đều không được đề cập đến, hôm nay mới có nửa ngày, liền có rất nhiều cô nương vây đến. Cô nương nông thôn nhiệt tình phóng khoáng, có đôi chút xấu hổ, còn được phụ mẫu đẩy tới.
Có không ít người dáng dấp còn đẹp mắt, ví dụ như hai cô nương Tiêu Ngư vừa thấy kia. Vốn là xấu hổ, mặt mày tươi tắn, trước mắt thấy người ta có gia thất, lập tức liền lộ ra ánh mắt thất vọng.
Tiêu Ngư sửng sốt một chút, ngẩng đẩu nhìn đôi mắt đang mỉm cưởi của nam nhân trước mặt, gương mặt “vụt” cái đỏ rực. Chỉ cảm thấy người này quá mức thô bỉ, ở bên ngoài mà cũng như vậy…
Bên tai là tiếng cười đùa ồn ào của người trong thôn, Tiêu Ngư có chút không nhịn được đỏ mặt, rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói một câu: “Thiếp đến bên cạnh chờ chàng.”
Biết da mặt nàng mỏng, hắn cũng không tiếp tục đùa nàng nữa. Tiết Chiến nói: “Cũng không lâu lắm nữa, ta ra bờ ao rửa tay, nàng đừng đi xa.”
Vâng. Tiêu Ngư gật đầu.
Tiết Chiến nghiêm túc nói: “Chớ lộn xộn.” Nắm hai chân mềm mại của nàng, nhìn hướng phía dưới, thấy làn da bàn chân của nàng kiều nộn, dường như do đi đường quá nhiều, bị mài có chút đỏ. Cũng may khi trở về, là hắn cõng nàng.
Tiết Chiến lúc này mới yên tâm.
Đem hai chân của nàng chậm rãi để vào trong nước nóng.
Tiêu Ngư cuộn tròn lấy đầu ngón chân, nói: “Tự thiếp làm.”
Bàn tay của hắn ấn xuống chân của nàng, một cái tay khác nhẹ nhàng đem nước dội lên chân cùng bắp chân mảnh khảnh của nàng. Hắn cúi đầu, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, giống như quái vật khổng lồ vậy. Nhàn nhạt nói: “Trong cung nhiều quy củ, ra đến bên ngoài, không cần quá câu nệ. Vợ chồng đều là sau cánh cửa đóng kín sinh hoạt, ta nghĩ đối với nàng tốt, thì ai cũng không xen vào.”
Hai tay của nàng nhẹ nhàng nâng váy, ánh mắt rơi vào đỉnh đầu hắn, nghe hắn nói, nhất thời cũng không biết nói câu gì. Luôn cảm thấy có chút khó chịu.
Ngọn đèn trong phòng lờ mờ, bấc to như hạt đậu, chỉ có một ngọn đèn nho nhỏ, chiếu lên cũng không quá rõ ràng.
Gian phòng nhỏ hẹp, không có huân hương và rèm che ưa thích của nàng, cũng không có gối gấm mềm mại… Đều là thứ nàng chưa từng trải nghiệm qua. Rửa xong, thấy hắn đem đôi chân giữ lại trong lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa, sau đó cúi đầu nhìn chằm chằm cả buổi, không biết đang nhìn cái gì, cuối cùng nói một câu: “Mỗi năm, chân của nàng càng ngày càng đẹp ra.”
Tiêu Ngư muốn rút chân về.
Hắn lại vuốt không thả, ngẩng đầu nhìn nàng.
Ánh mắt của hắn sáng rõ, mặt mày lại quá tuấn lãng, toàn thân nam tử đầy khí phách, nhìn đã thấy khỏe khoắn. Đột nhiên Tiêu Ngư có cảm giác chân mình nóng lên, có một hồi thần khí, liền nhìn thấy hắn hôn chân của nàng, mới ngượng ngùng nói: “Bẩn, đừng bẩn mà.”
Không chú ý như vậy!
Giọng Tiết Chiến cởi mởi, nói: “Thơm, không rửa ta cũng hôn.”
Thúi chết. Tiêu Ngư ghét bỏ nhìn hắn một cái, sau đó trước mặt có một bóng mờ bao phủ, cả người hắn đều đã nhào đến, thân thể nặng trịch đặt lên thân thể nàng. Đỉnh đầu gối đẩy hai chân nàng ra. Tiêu Ngư bị kẹp cũng không đúng, mà không bị kẹp cũng không phải, đôi mắt luống cuống nhìn người đàn ông thô lỗ như trâu đang đè lên người mình, nàng đưa tay dùng sức đẩy đầu vai của hắn. Hắn lại tiến gần hơn, ngăn cách giữa hai người chỉ có một lớp vải.
Ván giường lung la lung lay, vang lên hai tiếng “Két két” “Két két”.
Tai Tiêu Ngư như bị bỏng, vội vàng thúc giục nói: “Chàng, chàng xuống đi.”
Tiêu Ngư thực sự cảm thấy xấu hổ, chẳng qua Tiết Chiến vẫn không từ bỏ ý định giữa chừng, liền cúi đầu hôn nàng. Tiêu Ngư bị ép ngửa đẩu, có chút gò bó, còn hắn thì rất là cao hứng.
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Tiêu Ngư hé mở, cùng hắn răng môi quấn quýt đến thở cũng không được, miệng Tiêu Ngư bị lấp đầy rất nhanh.