Thê Tử Của Bạo Quân

Chương 82 : Tín nhiệm

Ngày đăng: 23:15 21/04/20






Editor: Maria Nyoko

Lồng ngực Tiết Chiến phập phồng kịch liệt, hơi thở dồn dập thổi tới trên mặt của nàng.

Tiếng hít thở rất nặng, giống như dã thú thịnh nộ.

Hai gò má của Y vững vàng, ánh lửa trên đài nến lập lòe, một bên mặt bị ánh nến chiếu lên có chút vàng sáng, một bên khác ảm đạm không rõ, hai đường mày rậm nhíu lại ở giữa thành một rãnh sâu. Ánh mắt rét lạnh, chỉ nhìn sẽ làm người ta hoảng hốt.

Sắc mặt Tiêu Ngư trắng bệch đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích. Tựa như hài tử bị dọa sợ, lúc sợ hãi cực độ, hoàn toàn quên phản ứng, chờ lấy lại tinh thần, mới có thể gào khóc.

Tiết Chiến nhìn nàng, cánh tay dùng lực nắm vuốt tay nàng, lập tức kéo nàng đến trong ngực.

Ngửi mùi hương trên người nàng, Tiết Chiến nhấc tay vỗ vỗ lưng gầy yếu của nàng, dựa vào cần cổ của nàng, lại nghiêng đầu, hôn tai của nàng, cánh môi mang theo lửa nóng.

Tiếng nói mãnh liệt mà hùng hậu, lúc này, lại đặc biệt dịu dàng nói: "... Hiện tại biết sợ?"

Vội vàng không kịp chuẩn bị đụng vào trong ngực của Y, mặt dán ở trên lồng ngực nam nhân cực nóng. Tiêu Ngư đưa tay, nắm thật chặt thắt lưng của Y, hơi thở trên thân Y mãnh liệt mà chính trực, hòa với mùi rượu thuần hương cùng hương vị thuốc. Nàng gật đầu nói: "Ừm." Sau đó không tiếp tục nói những thứ khác.

Nàng không biết nên nói cái gì, hiện tại cả người như trong mộng. Về sau cảm giác được tay của Y buông lỏng, cúi đầu xuống, mặt đối mặt nhìn nàng.

Bốn mắt nhìn nhau, hiện tại ánh mắt của Y đã không đáng sợ rồi. Tiêu Ngư ngửa đầu nhìn Y, thấy Y đưa tay lên, vuốt hai má của nàng. Lòng bàn tay thô ráp, nóng hổi, nhẹ nhàng đụng vào.

Sau đó tay của Y bỗng nhiên xiết chặt, ngón trỏ cùng ngón cái nhẹ nhàng linh hoạt nắm cằm của nàng.

Thuận thế nhẹ nhàng nhấc lên.

Y cúi đầu, nghiêng đầu đi, nụ hôn nóng rực rơi xuống...

Rõ ràng chỉ là nắm cằm của nàng, lại dường như nhấc cả người Tiêu Ngư lên. Cũng không giống ngày thường, một cái hôn sâu như muốn nuốt nàng, lúc này thậm chí không có xâm nhập, đầu môi nhẹ nhàng khẽ cắn nàng mấy lần, sau đó tách ra.
Hành thích Đế Vương, xử tử là trong dự liệu, nhưng Tiêu Ngư không nghĩ tới, nhanh như vậy liền chết. Tiêu Ngư chỉ là một nữ nhân, đối với tử vong có chút sợ hãi đấy, nhất thời tâm nhấc nhấc theo. Bất quá... Công tử bột? Thật sao?

Từ Thế Luân là nhi tử Từ Dung đáng tự hào nhất, lúc trước Từ Thế Luân cũng coi là quan võ xuất chúng. Sao lại thế... Dễ dàng tắt thở như vậy rồi? Hay là bị dụng hình nặng?

Tiết Chiến đương nhiên sẽ không nói cùng nàng, Từ Thế Luân là bị Y đánh vài roi, sống sờ sờ đánh cho chết. Dù cẩu thả như thế nào, cũng biết tiểu nữ hài tuổi trẻ không thích sự tình quá máu tanh.

Tiêu Ngư không tiếp tục nói sự tình Từ Thế Luân, cảm thấy Từ Thế Luân lúc trước thật sự hữu danh vô thực, kỳ thật không có bản lĩnh thật sự đi.

Nàng yên tĩnh nằm, trượng phu ngủ bên người của nàng.

Nghĩ một hồi, lại nhẹ nhàng hỏi: "Lần trước thọ yến phụ thân thần thiếp, Hoàng Thượng cũng gặp được thích khách trên đường, chuyện kia, có kết quả gì?"

Tiết Chiến không giấu diếm nàng, rất nhanh nói một câu: "Cũng là người tiền triều gây nên."

Lại là tiền triều...

Ngẫm lại cũng là, ngoại trừ người tiền triều, ai sẽ nghĩ hết biện pháp muốn tính mạng của Y như vậy. Trở ngại thân phận nàng lúc trước, Tiêu Ngư không tiếp tục hỏi. Rõ ràng không có quan hệ gì với nàng đấy, nhưng lúc này Tiết Chiến nói là người tiền triều gây nên, trong lòng Tiêu Ngư vẫn có loại cảm giác chột dạ.

Nghe thanh âm nàng trầm thấp, hiện tại không nói lời nào, hô hấp chậm. Trong đầu lại nghĩ tới nàng thay Y đỡ kiếm. Tiết Chiến nhắm hai mắt lại, đưa tay một tay ôm lấy thân thể mảnh khảnh của nàng vào trong ngực. Thân thể nữ nhi gia ngào ngạt hương thơm, Y cúi đầu hôn mặt của nàng, trầm giọng bảo đảm nói: "Niên Niên chớ sợ... Có trẫm, ai cũng không gây thương tổn nàng được."

Nàng, nàng không có sợ. Trong lòng Tiêu Ngư nhỏ giọng nói.

Chỉ là lúc này, môi nam nhân dán trán của nàng, lúc nói chuyện lồng ngực chấn động, toàn thân trên dưới khí khái nam tử...

Căn bản cũng không có hoài nghi nàng.

Được Y che chở cùng tín nhiệm, tâm tình Tiêu Ngư cũng giống như sau mưa trời lại sáng, thậm chí từ từ, lại sinh ra từng ý nghĩ ngọt ngào.