Thí Thiên Đao
Chương 101 : Hoàng quyền ở thế tục (2)
Ngày đăng: 04:23 19/04/20
Nói xong câu này, lão nhân thân hình chợt lóe, biến mất ngay trước mặt Khương Thu Dương. Ngay cả vị sư thúc tổ lần đầu gặp mặt này làm cách nào biến mất, Khương Thu Dương cũng không rõ ràng. Trong mắt y chỉ còn lại sự rung động.
Lúc này, Khương Hằng Vũ trực tiếp lệnh cho quần thần lui ra, chỉ để lại một mình Khương Thu Dương quỳ trong điện.
Khương Hằng Vũ ngồi vào ghế rồng, nhìn Khương Thu Dươngkhông chút gợn sóng, sau một lúc mới mở miệng:
- Đứng lên đi.
Khương Thu Dương từ từ đứng dậy, cúi đầu không nói tiếng nào.
Khương Hằng Vũ nhìn đứa con trai mình thích nhất đứng trước mặt, nói:
- Ngươi rất ngạc nhiên phải không. Tại sao một cường nhân như thế lại chịu làm thần tử trong hoàng cung ở thế tục?
- Vâng, phụ hoàng. Năm đó sư phụ chỉ nói sư thúc tổ chán ghét cuộc sống kham khổ ở môn phái, tu luyện khó có khả năng đột phá, nênmuốn trở lại hồng trần.
Khương Thu Dương thật thà trả lời.
- Ha ha, họ nói nguyên nhân là chán ghét cuộc sống kham khổ trong môn phái sao? Ngươi thật ngây thơ…lời này ngươi cũng tin.
Khương Hằng Vũ cười lạnh:
- Ngươi có biết rằng, mặc dù ở lại hoàng cung, nhưng Tôn tiên sinh không tham rượu, cũng chẳng háo sắc. Hàng ngày vẫn cực khổ tu luyện.
- Ủa!
- Ta đã hiểu được hoàng quyền là gì rồi. Ta cũng biết được chỗ tốt của quyền lực. Sư phụ nói đúng, ta đã thua, ta không thể khiến người kính trọng ta. Ta không phải thần tiên, ta vốn tự cho mình là thanh cao… Sau này, sẽ không như thế nữa.
Sở Mặc cau mày, thì thào:
- Chẳng lẽ là người Đại Tề.
Kỳ Tiêu Vũ ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Cũng có thể như vậy. Lúc này có khi hoàng đế Đại Tề bị ngươi làm cho tức chết rồi. Bao nhiêu năm khổ tâm kinh doanh, bố trí nhiều thủ đoạn như vậy, kết quả lại bị một mình ngươi làm đảo lộn mạnh mẽ. Chẳng bao lâu nữa, vùng thảo nguyên này lại về trong tay của Công chúa thảo nguyên, hơn nữa tính tích hợp và chiến lực cũng đã vượt xa các thế hệ nhà vua của thảo nguyên khi trước. Tuy hiện tại còn nhiều bất ổn, nhưng nếu Đại Tề muốn vươn một tay vào trong, thì không thể làmđược. Ngươi làm hỏng kế hoạch trăm năm của Tề quốc, dù là ai đi nữa, cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
Sở Mặc kinh ngạc nhìn Kỳ Tiêu Vũ:
- Một người con gái như ngươi làm thế nào mà hiểu được tường tận như thế? Mà ta đã nói rồi, công chúa thảo nguyên không phải là của ta nhé.
Nói đến vấn đề công chúa thảo nguyên, cả hai người đều rất chấp nhất.
- Sao con gái không thể hiểu được vấn đề này kia chứ? Ngươi xem thường ta phải không? Ngươi biết bản cô nương là ai chứ?Đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Tiêu Vũ vụt sáng nhìn Sở Mặc.
- Được rồi, là lỗi của ta. Ta thừa nhận ta xem thường ngươi. Trên trời dưới đất ngươi là người…
Sở Mặc trợn trắng mắt, trái lương tâm mà khen Kỳ Tiêu Vũ.
Sau đó, hành động của Kỳ Tiêu Vũ lại khiến Sở Mặc nửa ngày cũng không hồi được tinh thần. Nàng đi tới gần Sở Mặc, nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt hắn. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng. Đôi mắt sáng như sao có vẻ xấu hổ. Nàng đứng đó, tràn đầy sức sống, nhìn Sở Mặc chăm chú mà thâm tình.Sở Mặc ngây người, thậm chí quên luôn áp lực từ hơi thở lạnh như băng kia, si ngốc nhìn nàng.