Thí Thiên Đao

Chương 1136 : Phóng khoáng (2)

Ngày đăng: 04:36 19/04/20


- Ngươi muốn ta đâm ngươi hai đao rồi mới thả chứ gì?



Sở Mặc hờ hững nhìn mập mạp.



- Không không không... không phải không phải!



Mập mạp dập đầu vài cái với Sở Mặc, sau đó đứng lên, vừa lăn vừa bò chạy biến khỏi tầm mắt hai người.



Lúc này, Sở Mặc nhìn sang Lâm Vũ:



- Huynh đệ, ngươi cũng nên đi rồi, nhớ kỹ lời ca ca nói, trên đời, không có tu vi nào là miễn phí. Ở nơi này, dù ngươi tăng lên tới kỳ Phi Thăng thì sao đây? Ngươi cũng thấy rồi đấy, cả đám tu sĩ Đại Thừa hợp lại cũng không thắng nổi ta.



- Ca ca quá lợi hại.



Lâm Vũ nói lời từ tận đấy lòng.



- Không phải ý này, ta chỉ muốn nói cho ngươi hay một điều.



Sở Mặc nhìn Lâm Vũ:



- Thiên phú của một người là không thể nào thay đổi được, đó là bẩm sinh, là thứ cha mẹ trời đất ban cho chúng ta từ khi lọt lòng, chúngta không thể nào lựa chọn. Nhưng những nỗ lực của ngày sau, cũng có thể khiến ngươi trở nên ưu tú vô cùng. Bây giờ trong tay ngươi đã có số lớn tiên tinh, chỉ cần ngươi có nghị lực và quyết tâm, như vậy ta tin, một ngày nào đó ngươi cũng sẽ trở thành cao thủ chân chính dựa trên chính khả năng của mình.



Lâm Vũ im lặng hồi lâu, sau đó gật gật đầu một cách nghiêm túc:



- Lời dạy của đại ca, ta đã nhớ kỹ!
Thánh địa Phật môn là nơi ngay cả Đế Chủ cũng không dám xông vào!



Vì sao? Cũng là bởi vì nơi này có ý niệm đại phật… lưu lại trên mảnh Niết bàn kia!



Ngay cả Đế Chủ, tùy tiện có sức ảnh hưởng lớn tới ý niệm cũng bị trấn áp và độ hóa, không đi ra khỏi mảnh Niết bàn Phật môn kia.



Mà vấn đề chính là, cho dù thật sự có Đế Chủ đích thân tới thánh địa Phật môn, chỉ cần tàn niệm có sức ảnh hưởng lớn… cũng đủ để trấn áp. Như vậy, vô số ảo ảnh đại phật xuất hiện trên không trung thành địa Phật môn… là vì cái gì?



Cái dạng tồn tại gì mới có thể khiến nhiều tàn niệm đại phật cùng xuất hiện như vậy?



Phàm là người biết bí mật của Phật môn đều rung động không ngừng, đồng thời nói năng thận trọng, kiên quyết không bàn luận chuyện này, cũng không cho phép người bên cạnh mình đi đàm luận.



Theo sát phía sau, tin tức Đạo Môn bên này cũng bị người phát tới trên bản tin.



- Thánh địa Đạo Môn hư hư thực thực ngày xưa, hai trăm năm trước bị một cường nhân một lần nữa tạo dựng lên một môn phái, tên cũng được gọi là Đạo Môn. Nhưng lực ảnh hưởng và những gì làm được… lại một trời một vực với Đạo Môn ngày xưa. Một ít thủ đoạn làm việc của bọn họ dường như có bóng dáng của tà giáo ở bên trọng, hoặc là cũng có liên quan tới Ma tộc. Dù sao cũng là bị tu sĩ chính đạo khinh thường. Nhưng tốc độ bồi dưỡng đệ tử của bọn họ lại nhanh hơn so với một ít đại tộc cao nhất Thiên Giới! Không ai biết nguyên nhân, đã từng có đại phát Tiên giới tra xét qua, nhưng cuối cùng lại đưa ra một kết luận: Cại loại tu sĩ học cấp tốc này căn bản không có bất kỳ sức cạnh tranh thật sự nào! Sau đó cũng không có ai lại đi chú ý Đạo Môn kia! Nhưng môn phái này, ngày trước lại bị một người thần bí đơn thương độc mã làm hỏng…!



Cuối cùng, cái vị tu sĩ Tiên giới tuyên bố tin tức này nói:



- Ta không rõ ràng người khác nhìn chuyện này thế nào, nhưng với ta mà nói lại có một cảm giác vui sướng ngập tràn! Loại tà môn ma đạo này nên bị đánh chết!



Nếu như nói tin tức liên quan tới Phật môn lúc trước trên bản tin chính là chấn động tới đại lão trên Thiên Giới; như vậy tin tức của Đạo Môn lúc sau này lại chấn động tới… vô số tu sĩ Tiên giới!



- Đạo Môn bị người phá hủy? Ha ha ha, thật là tốt! Đã sớm thấy không vừa mắt với môn phái kia! Môn phái gì lại giống một gánh hát rong, ngay cả lưu manh đầu đường xó chợ cũng có thể trở thành Bảy mươi hai đại năng... đây quả thật là làm càn!