Thí Thiên Đao

Chương 1155 : Nhà họ Tư

Ngày đăng: 04:37 19/04/20


Ánh mắt đại trưởng lão nãy giờ vẫn nửa khép nửa mở, nay đột nhiên mở ra, nhìn thoáng qua mọi người, sau đó nghiêng đầu nói với Tư Phượng Mang:



- Thực ra, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Nha đầu nói thế nào?



Nha đầu chính là Tư Đồ Đồ, đây là cách gọi thân mật của bề trên đối với nàng.



- Nha đầu nói, sư phụ nàng để nàng làm nha hoàn cho Sở Mặc.



Tư Phượng Mang cười khổ, có chút bất đắc dĩ:



- Mà bản thân nha đầu cũng vui vẻ chấp nhận.



- Tầm mắt của đám người chúng ta đều không đủ rộng. Trên thực tế, ở Tiên Giới cũng coi như nhân vật có số có má. Nhưng một khi tới Thiên giới, thì chẳng được coi là cái thá gì!



Đại trưởng lão dùng giọng điệu thong thả, thản nhiên nói:



- Nếu Sở Mặc thật sự có thể trưởng thành đến độ cao mà sư phụ của nha đầu kia nói, thì ta cảm thấy, đáng để chúng ta cược toàn bộ vào hắn.



- Ta cũng nghĩ vậy.



Nhị trưởng lão bên cạnh đại trưởng lão cũng gật gật đầu, nói:



- Mấy ông già chúng ta đã nằm yên nhiều năm rồi, thọ nguyên cũng chẳng còn thừa là bao, lại không muốn tự mua cái tội cái nợ vàothân đi độ kiếp, còn không bằng cống hiến chút đỉnh cho gia tộc. Tư gia chúng ta ngày sau… nếu thực có thể đứng vững trên Thiên giới, ha ha, thì chớ quên đem bài vị của mấy khúc xương già chúng ta lên theo, để chúng ta cũng được hưởng thụ chút hương khói trên Thiên giới kia.



Phen nói chuyện đó của đại trưởng lão và nhị trưởng lão coi như đã đưa ra quyết định rồi!



Chẳng những Tư gia muốn tham dự vào chuyện này, mà còn phải liều chết bảo vệ Sở Mặc!



Hốc mắt Tư Phượng mang có chút ửng đỏ, hít sâu một hơi, đứngdậy, khom người thi lễ về phía đại trưởng lão và nhị trưởng lão:



- Cho dù tới đâu, các ngài đều là tổ tiên của Tư gia!




- Nói cũng đúng, cô của ngươi ấy… mấy năm nay đúng là đã phảichịu khổ rất nhiều, quả thực chính là cửu tử nhất sinh, vậy thôi đi…



Đang nói, đá truyền âm của Phục Phong bỗng xuất hiện vài tia dao động, Phục Phong lấy đá truyền âm ra, bên kia truyền tới một giọng nữ rất dịu dàng:



- Phong nhi phải không? Cô đây.



- Hả?



Lúc này Phục Phong bỗng ngẩn ra, tự nhủ trong lòng sao có thể trùng hợp đến vậy?



Tư Đồ Đồ ở một bên cũng sửng sốt, miệng mấp máy, thầm nghĩchuyện này sao mà trùng hợp đến thế.



- Sao vậy? Ngươi gặp phải nguy hiểm ư Phong nhi?



Giọng nói bên kia lập tức trở nên lo lắng.



- À, không, không nguy hiểm. Cô, ta không sao.



Phục Phong vội vàng nói.



Lúc này bên kia mới bình tĩnh trở lại, sau đó hỏi:



- Trong nhà đã xảy ra chuyện gì rồi phải không?



- Làm sao mà ngài biết? Đầu tiên Phục Phong hỏi một câu, sau đó kể tuốt tuồn tuột khái quát toàn bộ mọi việc.



Lúc ấy, phía bên kia đá truyền âm truyền tới một tiếng hừ lạnh như băng!



Cho dù khoảng cách rất xa, lại ngăn bởi đá truyền âm, nhưng vẫn khiến Phục Phong và Tư Đồ Đồ toát một phen mồ hôi lạnh như cũ. Hai người ngơ ngác nhìn nhau, đều đoán được tiếng hừ đó là do ai phát ra,