Thí Thiên Đao

Chương 1160 : Gia tộc đã từng huy hoàng (1)

Ngày đăng: 04:37 19/04/20


- Trà này…



Sở Mặc nhìn cô gái trẻ tên Vũ Vi với vẻ khiếp sợ.



Vũ Vi hạ giọng nói:



- Nó được gọi là khổ tận cam lai, trên thế giới này… đã tuyệt tích rồi, trong tay ta cũng chỉ còn có một chút như vậy thôi. Hôm nay ngươitới, tỷ tỷ chẳng có gì tốt để chiêu đãi, đành pha chút trà, cũng chẳng đáng để tỏ lòng thành kính.



- …



Sở Mặc không nói gì, bất tri bất giác lại nợ người ta một món ân tình lớn bằng trời.



Giới Linh ở một bên nói:



- Thế nào? Có thay đổi gì hay không?



- Biển ý thức của ta lớn ra gấp ba.



Vẻ khiếp sợ trên mặt Sở Mặc vẫn chưa biến mất:



- Giờ ta còn đang phải làm quen với cảm giác này, vẫn chưa quen lắm…



- Ha ha, có phải cảm thấy càng nhạy cảm với sự vật xung quanh hơn trước kia không?



Giới Linh cười hỏi.



- Đúng vậy.



Sở Mặc gật đầu.



Giới Linh than nhẹ, bỗng nhiên nói:



- Thực ra trà này, mỗi người mỗi khác, không phải ai uống vàocũng thu được lợi ích lớn, mà thứ có được lại là khác nhau. Ví dụ như năm đó có người tên là Sở Thiên Cơ, sau khi y uống ly trà này bị đắng đến không chịu nổi, rồi nói Vũ Vi bẫy y.



Vũ Vi ở một bên liếc nhìn Giới Linh bằng ánh mắt trắng dã, nàng không ngờ Giới Linh lại lấy cách này để mở đầu câu chuyện. Tuy nhiên, hiệu quả có vẻ… khá tốt.



- Sở Thiên Cơ?




Sở Mặc có loại cảm xúc như muốn lật bàn.



- Chúng ta thật sự không biết trả lời thế nào!



Giới Linh thở dài, nhìn Sở Mặc với vẻ mặt chân thành:



- Chuyện này, nếu nói ra… chúng ta cho rằng hẳn cha ngươi còn sống, đúng, trong mắt ta, nhất định là y còn sống trên thế gian này, chỉ là không biết đã ẩn thân chốn nào thôi. Có lẽ y vẫn luôn ở bên cạnh ngươi, một mực chăm chú dõi theo ngươi. Cũng có lẽ… y đã sớm mất đi nhuệ khí năm xưa, suốt ngày vùi thân nơi quán rượu, say đến quên trời quênđất rồi. Dù là chuyện gì xảy đến với cha ngươi, chúng ta đều cảm thấy không hề kỳ quái. Vũ Vi ở bên cạnh gật gật đầu:



- Sở Mặc, tuy từ trong cốt tủy ngươi tràn đầy sự phản nghịch, cực giống cha ngươi. Nhưng trên thực tế, ngươi làm việc vẫn đều rất có nguyên tắc. Nhưng cha ngươi thì không như vậy, trước nay y chưa từng hành xử theo bất cứ một lối mòn nào.



- Cha ta… y là người như thế nào? Còn có… mẹ ta?



Sở Mặc nhìn hai người.



- Chuyện của mẹ ngươi thì chúng ta không dám nói, cũng không thể nói.



Giới Linh nhìn Sở Mặc:



- Thậm chí ngay cả tên của nàng cũng không được phép nhắc tới!



Quả nhiên lại là nghìn bài một điệu, Sở Mặc thở dài:



- Vậy nói chuyện của cha ta đi.



- Cha ngươi được sinh ra tại một gia tộc dòng dõi chân chính của Thiên giới. Gia tộc đó không lớn, nhưng cực kỳ lợi hại. Phàm là kẻ có tư cách biết đến sự tồn tại của gia tộc ấy, cho tới nay, vẫn kính sợ gia tộc này từ trong tâm khảm. Mặc dù, cuối cùng bọn họ đã thất bại. Giới Linh thở dài xa xăm.



- Bọn họ chôn thân trong Quy Khư đúng không?



Sở Mặc hỏi Giới Linh.



Giới Linh cười có chút bất đắc dĩ, nhìn về phía Vũ Vi:



- Ngươi thấy chưa, quả nhiên hắn còn thông minh hơn cha hắn.



Vũ Vi im lặng.