Thí Thiên Đao

Chương 1289 : Cảnh cáo của Tử Yên

Ngày đăng: 04:38 19/04/20


- Thế phải làm sao?



Tần gia trưởng lão hỏi.



- Cảnh cáo những người đó! Tất phai lập tức liên hệ với Tần Thi và Đổng Ngữ, bản tin, đúng, dùng bản tin! Liên hệ với các nàng, nói cho các nàng biết, mặc kệ ở đâu, mặc kệ khi nào, các nàng vẫn là Công chúa hai tộc ta! Về sẽ đưa tài nguyên cho các nàng, mấy năm nay, gấp mười. Không, gấp năm mươi lần đưa cho các nàng!



Đổng gia trưởng lão thở dài nói:



- Lửa giận của Phiêu Linh Nữ Đế chúng ta thật sự không đảm đương nổi!



- Không thể tưởng được Phiêu Linh tiền bối... vẫn còn tồn tại.



Tần gia trưởng lão thở dài. Hắn biết Phiêu Linh Nữ Đế cùng Tần gia từng có quan hệ sâu xa. Nhưng hắn cũng biết chút hương khói này đã rất nhạt.



Nếu như nói Tần gia chỉ ủy khuất và sợ hãi, vậy Lạc gia và Thượng Quan gia đúng là sấm sét giữa trời quang! Đánh cho họ hồn bay phách lạc!



- Khi nào Sở Mặc có quan hệ với Phiêu Linh Nữ Đế vậy?



- Gì chứ? Sao Sở Mặc lại có quan hệ với Tử Yên Đế Chủ và Phiêu Linh Nữ Đế?



- Hai người họ che chở cho Sở Mặc?



Bất kể là Lạc gia hay Thượng Quan gia đều khiếp sợ không thôi. Bọn họ còn nghi có người giả làm Tử Yên Đế Chủ truyền tin tức này. Nhưng về sau có hai tin truyền tới giúp bọn họ xác nhận, chuyện này là thật.



Tin tức đầu tiên là từ Tử Yên thành truyền đến.



Gia Cát gia Đế Chủ Gia Cát Lãng đuổi theo Sở Mặc tới Tử Yên thành, muốn vào thành lại bị Tử Yên Đế Chủ tát bay người.




Một đám Lạc gia trưởng lão, bao gồm gia chủ Lạc Thành đều trầm tư.



Lạc Binh không kìm nổi nói giễu cợt:



- Vậy theo ý tứ của ngài, chỉ cần họ Sở thì sẽ có quan hệ với vị kia của Thiên giới?



- Nếu chẳng may đúng thì sao?



Lạc Tử Khung cũng không để ý thái độ của Lạc Binh, chỉ thản nhiên phản hỏi một câu.



Lạc Binh nghẹn lời, lập tức cứng rắn nói:



- Thật thì sao? Vị kia đã sớm ngã xuống! Huống chi trận chiến năm đó đã qua một trăm ngàn năm? Sở Mặc năm nay mới bao nhiêu? Sao có thể có quan hệ với vị kia? Thật nực cười!



Ở đây có một số người gật đầu, đồng ý với Lạc Binh.



- Trận thần chiến đã qua một trăm ngàn năm, Sở Mặc năm nay mới có hai ba mươi tuổi, trẻ tới khó mà có quan hệ với người kia.



Lạc Tử Khung than nhẹ một tiếng, nhìn về phía Lạc Binh:



- Ngươi già mồm át lẽ phải, haiz, có một số việc, các ngươi cũng không biết, cũng không trách được.



Lạc Tử Khung nói làm Lạc Binh khó coi, nhưng vẫn cười lạnh:



- Vậy ngài thì sao? Hay là cập nhật thêm tri thức cho đám vãn bối chúng ta đi.