Thí Thiên Đao

Chương 1290 : Bí văn

Ngày đăng: 04:39 19/04/20


Lạc Tử Khung nhìn Lạc Binh, thản nhiên nói:



Ba mươi mấy năm trước, La Thiên Tiên Vực vẫn có người tới được.



Cái gì? Làm sao có thể?



Lạc Binh phản bác:



Mươi vạn năm trước, sau trận thần chiến, La Thiên Tiên Vực đã hoàn toàn phong ấn. Mười vạn năm trước chí tôn như mây, còn sau trận đại chiến kia chúng ta bị phong ấn, không còn chí tôn! Đồng thời, người bên La Thiên Tiên Vực cũng không thể tới đây!



Lúc này, gia chủ Lạc Thành nhìn thoáng qua Lạc Binh:



Bảo Tử Khung trưởng lão nói không phải ý kiến của ngươi sao? Còn nữa, chuyện ngươi không biết không có nghĩa là chưa từng xảy ra.



Ở Lạc gia, gia chủ có quyền uy tuyệt đối, nên dù cảnh giới của Lạc Binh cao hơn gia chủ thì cũng chỉ có thể là đỏ mặt tía tai ngậm miệng lại, tuy nhiên xem ra vẫn không phục lắm.



Lạc Tử Khung cũng không quá để ý, chỉ nói:



Ba mươi năm trước, thế giới chúng ta vẫn có chí tôn, người đó tên là Sở Thiên Cơ...



Ta biết rồi!



Một trưởng lão của Lạc gia nói:



Sở Thiên Cơ... Ta biết người này, nhưng... Hắn là chí tôn sao? Ta chỉ nhớ hắntừng là thiên kiêu cao nhất Thiên giới, là Đế Chủ trẻ nhất, hơn nữa, thời gian tới mười vạn năm, hắn cũng đâu thể có con? Cho dù chí tôn thọ nguyên rất dài cũng không thể vượt qua mười vạn năm được.



Lạc Binh cười lạnh nói:



Đung thế, Lạc gia không thể xuất hiện chí tôn, cho dù có chí tôn đại dược, tối đa cũng chỉ sống được năm vạn năm.
Đương nhiên, từ nhỏ nghe chuyện của bà ta lớn lên, còn có ân oán giữa bà ta vớiTần gia... Bà ta có thể sống sót sau thần chiến.... sống tam thế, chết vào hơn năm nghìn năm trước. Lúc bà ta chết, trời sinh dị tượng, có mưa máu hạ xuống. Sau lại có người nói bà ta tự chôn mình vào Quy Khư. Ta còn từng hoài nghi Quy Khư đã biến mất, bà ta tìm thấy kiểu gì? Hơn nữa nếu Quy Khư ở Nhân Giới thì bà ta xuống đó bằng cách nào.



Lạc Tử Khung nói:



Thủ đoạn của chí tôn chúng ta đâu thể phỏng đoán.



Gia chủ Lạc Thành có chút phức tạp nhìn thoáng qua Lạc Tử Khung:



Sao năm đó ngươi không nói ra chuyện này?



Gia chủ nói năm đó là lúc nào?



Lạc Tử Khung nói:Nếu là ba mươi năm trước thì ta không biết có gì đáng nói. Bằng hữu của ta đã mất, hắn là ân nhân của ta, ta không muốn rêu rao hắn khắp nơi. Nếu là mấy năm trước... chuyện Lạc Ninh và Lạc Anh, ta đâu biết Sở Mặc một thiếu niên Nhân Giới lại có thể là hậu nhân Thiên Cơ huynh?



Lạc Thành lập tức nghẹn lời, bởi vì hắn biết Lạc Tử Khung nói thật.



Lạc Binh lúc này cũng bị lời của Lạc Tử Khung làm rung động tới cúi đầu, đôi mắt thâm thúy lóe lên hào quang, không biết đang suy nghĩ gì.



Lạc Thành thở dài một tiếng, sau đó nhìn Lạc Tử Khung nói:



Vậy... Chiếu theo ý Tử Khung trường lão nên xử lý chuyện này thế nào?



Lạc Tử Khung không do dự, nói thẳng:Thù hận giữa Lạc gia và Sở Mặc nằm ở chỗ Lạc Ninh và Lạc Anh...



Nói đến đây, Lạc Tử Khung nhìn thoáng qua Lạc Thành:



Cho nên, ta đề nghị...