Thí Thiên Đao

Chương 149 : Quen một mặt trao lời chân tình, từ cạn ý tròn (1)

Ngày đăng: 04:23 19/04/20


Nhưng tiền đề là hắn phải có đủ năng lượng để hỗ trợ cho nó.



Còn về nguồn gốc của năng lượng thì Nguyên Thạch là một nguồn cung cấp, Huyết Sát Chi Khí... cũng là một nguồn cung cấp trong số đó!



Và vẫn còn những loại khác nữa, hiện tại thì Sở Mặc chưa được rõ, hắn cần phải tiếp tục mầy mò tìm hiểu thêm nữa.Cho dù có thanh Y Trượng này trong tay thì Sở Mặc cũng không dám tùy tiện mà đi khiêu chiến vị cường giả lục tầng đỉnh cao trong Thân Vương phủ đó.



Khiêu chiến một cường giả đẳng cấp tung hoàng thiên hạ không phải là chuyện đùa đâu, cái giá phải trả cho hành động đó không nằm trong khả năng mà Sở Mặc có thể chịu đựng được.



Lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân thật nhỏ nhẹ đang đi tới chỗ của hắn. Tuy đối phương đã hết mực không để phát ra tiếng động nhưng trong ban đêm thanh tĩnh như thế này, hơn nữa đối với một cường giả tam tầng đỉnh cao như Sở Mặc thì không có gì có thể qua mắtđược hắn.



- Kẻ nào? Mau bước ra đây cho ta!



Sở Mặc thấp giọng nạt một câu, đồng thời trong lòng hắn cảm thấy có chút không thoải mái.



Đừng nghĩ đây là Vương phủ, nhưng trước mặt... trong phạm vi vài trăm trượng quanh đây, tất cả đều là địa bàn của Sở Mặc.



Ngay cả đến một Thân Vương như Hạ Kinh cũng không dám manh động, kẻ nào to gan như vậy, lại dám ban đêm vắng vẻ xông vào đây?- Á!



Hiển nhiên là đối phương bị dọa cho giật mình một cái, phát ra tiếng kêu kinh hãi.



Là một cô nương.



Hơn nữa giọng nói rất yếu ớt, nghe mà khiến cho người ta bất giác cảm thấy thương hại muốn tới bảo vệ cho nàng.



- Xin lỗi, ta... ta muốn tới đây để lấy chút thảo dược.



Giọng nói nhỏ nhẹ yếu ớt đáp lại.- Lấy thảo dược sao?



Sở Mặc khẽ chau mày một cái, trực giác bản năng của hắn mách bảo rằng có điều gì đó không đúng ở đây.



Nơi này quả đúng là kho thuốc của Thân Vương phủ, nhưng chỉ để cho một mình Hạ Kinh được sử dụng mà thôi! Tuy Hạ Kinh chưa từng nói ra, nhưng Sở Mặc vẫn có cảm giác rằng: Nơi đây chính là một cấm địa trong Thân Vương phủ.




- Ta ở đây không phải ngày một ngày hai, ngươi quả thực không biết ta là ai sao?



- Ca ca đang nói gì, ta... ta nghe không hiểu, hôm nay ta tới đây...



Thiếu nữ yếu ớt giãi bày, đột nhiên cánh tay của ả... tựa như bị run rẩy quá sức, cây đèn lồng trong tay rớt xuống... sõng soài dưới đất.



Ngọn nến bên trong đèn lồng tức thì bị tắt lửa!



Keng!Một âm thanh nhẹ, giòn tan, âm trầm vang lên, một luồng hàn khí lao thẳng tới chỗ của Sở Mặc!



Trong không trung, có một luồng ánh sáng thoáng vút qua.



Keng keng!



Những âm thanh giòn giã.



Tiếp theo đó, Thí Thiên trong tay Sở Mặc đã kề sát vào cổ trắng ngần như ngọc của ả thiếu nữ đó.- Muốn giết ta sao?



Sở Mặc điềm tĩnh hỏi:



- Ai phái ngươi tới đây? Lẽ nào kẻ đó không biết rằng hai tên Cung Phụng trong Vương phủ đều đã chết dưới tay ta sao? Hay các ngươi cho rằng ta sẽ không giết chết một thiếu nữ xinh đẹp?



- Ngươi giết ta đi



Giọng nói của thiếu nữ trở nên rắn rỏi hơn, vô cùng lạnh lùng, không có một chút cảm xúc nào:



- Dù sao thì ra về ta cũng không sống được.



- Ngươi là người mà mẫu thân Hạ Kiệt phái tới đúng không?Sở Mặc cảm thấy thắc mắc bèn hỏi một câu.