Thí Thiên Đao
Chương 1497 : Thôn phụ khủng bố
Ngày đăng: 04:41 19/04/20
Nàng vừa nói vừa quơ lưỡi hài, một phát liền chặt rơi một cánh tay của Tần Văn.
Cái này quá kinh người!
Thực lực của Tần Vơ hơn xa so với loại cảnh giới Đế Chủ như Tần Khiếu Thiên. Đó là người đã bước nửa chân vào lĩnh vực Chí Tôn!
Nếu không phải mảnh thiên địa này bị phong ấn, nếu đổi lại là thời đại huy hoàng một kỷ nguyên trước, loại như Tần Văn và Tần Võ cũng đã sớm bước vào tới lĩnh vực Chí Tôn.
Nhưng hiện tại bọn họ lại bị một nữ tử bộ dáng thôn phụ trực tiếp trấn áp!
Đây không phải hai đánh một mà là một đám đánh một!
Dưới loại tình huống này, một cánh tay của Tần Văn không ngờ lại bị thiếu phụ này chém rơi!
Lại nhìn đám người của Sở gia bên kia, một đám đứng ở đó xem náo nhiệt, cười hi hi ha ha, hoàn toàn không xem trọng đám cường nhân có thể hoành hành Thiên giới như bọn họ.
Loại nghẹn khuất này còn khó chịu hơn so với chết.
- A!
Tần Văn kêu đau một tiếng, lấy tinh lực giơ cao một cánh tay, cả người phẫn nộ tới cực hạn.
Tần Võ bên kia cũng xuất ra khí Chí Tôn, điên cuồng công kích về phía thiếu phụ này.
Thiếu phụ quay quay lưỡi hái, công kích hoàn toàn không ra bất kỳ kết cấu này, chỉ tự nhiên mà thành!
Tìm không ra bất kỳ sơ hở gì!
Lúc này người đàn ông trung niên mang theo vẻ mặt thật thà chất phác cười nói:
- Cảnh giới của vợ huynh đệ lại tăng lên, thật đáng mừng.
Một nam tử cao gầy bên cạnh hắn có chút ngượng ngùng cười nói:
- Nhà ta thật ngại, không cần khen… ngươi xem đi, ngươi vừa khen nàng, nàng liền không còn biết phương hướng gì nữa…
Quả nhiên, sau khi thiếu phụ nghe thấy người đàn ông trung niên khích lệ, khí thế cả ngươi… không ngờ lại hướng về phía trước kéo lên một tầng!
Điên rồi!
Tần Văn điên rồi.
Một gia tộc… xuất hiện Đại Năng bước nửa bước vào Đế Hoàng, cho dù xuống dốc nhưng nội tình vốn có của nó cũng tuyệt không tầm thường!
Tựa như một gia tộc cự phú, cho dù xuống dốc thì một bức họa bất kỳ cũng có giá trị bằng người bình thường mấy đời cũng không kiếm được!
Đây là nội tình!
Một trăm ngàn năm qua, Sở gia khiêm tốn cùng người thưa thớt, đưa ra một loại biểu hiện giả dối khiến người ngoài tưởng họ xuống dốc, điêu linh… không còn huy hoàng như ngày xưa.
Mắt thấy huynh đệ chết thảm, Tần Văn đau buồn đến tột đỉnh rít gào trong lòng: Kẻ nào nói Sở gia đã xuống dốc… lão tử sẽ ân cần thăm hỏi tám đời nhà ngươi!
Rắc rắc!
Đầu Tần Văn bị lưỡi hái của thôn phụ chém rụng, lực lượng quy luật trên lưỡi hái khủng bố, nháy mắt xóa nhòa Nguyên Thần của Tần Văn.
Một thế hệ Chuẩn Chí Tôn Đại năng… cứ như vậy mà chết đi.
Còn lại những tu sĩ Đế Chủ Tần gia khác lại càng không cần phải nói, bị thiếu phụ thuần thục giết chết.
Phía trước phía sau, trận chiến đấu này tổng cộng kéo dài hai nén hương, mà có lẽ cũng vẫn chưa tới hai nén hương.
Lập tức chém giết nhiều người như vậy, thiếu phụ thoạt nhìn cũng có chút mệt, trán đầy mồ hôi, có chút thở dốc.
Nam tử cao gầy vẻ mặt nịnh nọt chạy tới, đưa qua một khăn tay, chân chó cười nói:
- Vợ có mệt hay không?
Thôn phụ liếc mắt nhìn nam tử cao gầy, tuy nhiên tiếp theo lại gắt giọng:
- Đừng có náo loạn… dạy hư tiểu hài tử.
Nhị Đản lấy tay che mắt, khẽ hở tay ra nói:
- Cục cưng cái gì cũng không biết!
Người đàn ông trung niên võ đầu Nhị Đản:
- Đi đi đi, tiểu hài tử nhìn sẽ đau mắt hột đấy.
Nhị Đản lè lưỡi làm mặt quỷ chạy đi.