Thí Thiên Đao
Chương 1582 : Độ hóa Khương gia
Ngày đăng: 04:42 19/04/20
Tần Vũ Tông tái sinh, cũng không muốn so đo với đám ngời kia, thậm chí còn có suy nghĩ muốn thoát ly khỏi gia tộc. Nếu ông muốn đi, chắc chắn ba vị lão tổ sẽ giữ lại. Nhưng nếu ông đến chỗ Sở Mặc, ba vị lão tổ chắc chắn hài lòng.
Đúng là một đứa nhỏ biết điều. Dù Sở Mặc không đáp ứng nhưng ba người Tần Liệt Dương đều nghĩ chuyện này không vấn đề.
Nên sau khi Sở Mặc và Hư Độ đi, ba vị lão tổ vẫn rất sung sướng. Ngoại trừ một số người vẫn còn hoảng sợ, đa số người Tần gia đều thấy vui mừng. Rốt cuộc họ cũng có thể thoát khỏi kiếp làm nô rồi. Sự kiện này rất đáng ăn mừng. Trên đường đi, Sở Mặc thả Cái Thế Hống và Biên Khai Vũ ra. Sau khi hai vị này đi ra đều oán hận Sở Mặc ném họ ở thế giới kia quá lâu, rồi có phải đã quên luôn họ rồi hay không…
Hư Độ khiếp sợ với sự xuất hiện của Biên Khai Vũ và Cái Thế Hống, nhìn Sở Mặc nói:
- A di đà Phật, trên người tông chủ đúng là…
Sở Mặc thản nhiên gật đầu:
- Có một tiểu thế giới.
Hư Độ nhìn Sở Mặc, vẻ mặt ta biết hết rồi không cần gạt ta, sau đólẩm bẩm:
- Lúc nào thì tiểu thế giới có thể chứa được người sống trong thời gian dài thế chứ…
- Khụ, tiểu thế giới của ta khá đặc biệt. Nếu không ngươi vào thử xem.
Sở Mặc nở nụ cười xấu xa. Hắn hoàn toàn có thể nắm trong lòng bàn tay thế giới trong Thương Khung Thần Giám. Thông qua việc tu bổ Thương Khung Thần Giám, Sở Mặc đã dần lĩnh ngộ được một loại đạo.
Tuy hắn chưa hoàn toàn hiểu về thế giới này nhưng hắn biết hắn có thể làm chúa tể của nó. Giống như một đế vương, ngồi trên ngai vàng nhưng chưa chắc đã hiểu hết mỗi tấc đất trên lãnh thổ của mình nhưng vẫn có thể hiểu hơn người khác nhiều.
Sở Mặc híp mắt lại. Pho tượng Ma vương này còn cường đại hơn khi ở Tần gia. Khương gia nhập ma đã lâu, dĩ nhiên bị nhiễm cũng sâu.
Chưa cần Hư Độ ra tay, Sở Mặc sử dụng Lục tự chân ngôn của Phật gia để trấn áp Ma vương. Lục tự chân ngôn cực kỳ mạnh mẽ. Mấy ngày nay Sở Mặc đã lĩnh ngộ được thêm một chút, thi triển thuần thục và sức mạnh cũng lớn hơn. Ma vương pháp tướng bị nứt vỡ, tiêu tan giữa đất trời.
Sở Mặc có thể cảm nhận, tu sĩ càng hùng mạnh thì hắc khí càng nhiều. Hắc khí trên Ma vương mạnh đều ngưng kết từ người các tu sĩ Đế Chủ trở lên.
Hắc khí trên người lão thái gia Khương Ân còn nồng đậm hơn, khó hút ra hơn những tu sĩ khác rất nhiều. Một lát mới có thể bốc lên một chút, cứ bốc xong lại ngừng. Vẻ mặtKhương Ân cũng đầy thống khổ, như bị tra tấn vậy. Nhưng ông không hề kêu tiếng nào.
Thân là trụ cột của Khương gia, ông không muốn tỏ ra yếu ớt trước bất cứ ai. Dù có đau khổ hơn ông cũng có thể chịu được.
Năng lượng cuồn cuộn như thác lũ tiến vào thân thể của Hư Độ. Hư Độ trang nghiêm, thân thể tản ra hào quang màu vàng, chính bản thân Hư Độ giờ cũng rất giống tượng Phật.
Phật âm cộng hưởng trong trời đất, không ngừng độ hóa từng người trong Khương gia. Sở Mặc hơi lo lắng. Giờ nhìn Hư Độ giống như thần nhưng Sở Mặc cảm giác, Hư Độ đang ngày một yếu đi. Kể cả có tài nguyên cung ứng nhưng Hư Độ vẫn nanh chóng suy yếu.
Sở Mặc tự nhủ: không phải tiểu hòa thượng này đang tự thiêu đốt máu của chính mình chứ?
Vừa nghĩ, Sở Mặc vừa nhìn Hư Độ. Xuyên qua ánh sáng màu vàng, Sở Mặc thấy khuôn mặt Hư Độ vẫn rất trang nghiêm, không nhìn ra tí dấu vết nào.
Tuy trời xui đất khiến khiến Sở Mặc thành Tông chủ của Phật mônnhưng kiến thức về Phật môn của hắn cũng không nhiều cho lắm. Hắn biết Lục tự chân ngôn là mạnh nhất nhưng hắn không hiểu rõ các thần thông khác, với tình huống của Hư Độ thì hoàn toàn không biết tí gì.
Sở Mặc rất hy vọng Hư Độ có thể bình an. Tiểu hòa thượng này hiện tại tuyệt đối có giá trị hơn hắn. Dù sao Sở Mặc cũng không có bản lĩnh độ hóa người nhập ma.