Thí Thiên Đao
Chương 1583 : Tôn kính
Ngày đăng: 04:42 19/04/20
Sau một ngày một đêm, đa số người Khương gia đã được cởi bỏ dấu vết ma tộc, độ hóa thành công. Chỉ còn vài tu sĩ cảnh giới cao, hắc khí hiện tại vẫn đang bay lên. Tài nguyên Khương gia lấy ra hầu như không còn. Sở Mặc lại trực tiếp bổ sung thêm một lượng lớn thiên tinh thạch cực phẩm, biến nó thành năng lượng để Hư Độ hấp thu.
Lại qua mấy canh giờ, cuối cùng cũng thành công độ hóa cho mấy tu sĩ cảnh giới cao. Hiện tại cũng chỉ còn lão thái gia Khương Ân thôi.
Trên khuôn mặt trang nghiêm của Hư Độ đã có chút mệt mỏi. Rốt cuộc đã không khống chế được mà phải thể hiện ra rồi sao? Sở Mặc cực kỳ lo lắng.
Nhưng thanh âm của Hư Độ vẫn chưa đình chỉ, vẫn ổn định, hoàntoàn không có tí xíu biến hóa nào.
Tượng Phật phía sau Hư Độ cũng đồng thời niệm Phật âm, trấn áp thiên địa.
Ầm một tiếng! Thân thể Khương Ân đột nhiên toát ra một luồng hắc khí, không phải nó bị hút mà hình như nó tự chạy ra.
Sau đó, hắc khí kia hóa thành một hình Ma vương, nhìn rất trang nghiêm. Nó mở mắt, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào đám người Sở Mặc. Sau đó cất tiếng nói trầm thấp mà u ám:
- Một đám vô tri lại dám xóa đi phong ấn của Ma tộc phải không?
Tên Ma vương này đưa tay đánh một chưởng, bóng đen to lớn hướng tới muốn đè vào Hư Độ. Vòm trời cũng vì thế mà bị uốn cong.
Uy lực của chưởng này khá kinh khủng. Sở Mặc không nghĩ tới hắc khí trong người Khương Ân sẽ ngưng kết ra Ma vương lợi hại như thế. Uy lực thậm chí vượt qua ma chủng hắn gặp lúc trước. Việc này có chút kỳ lạ.
Sở Mặc nghĩ thầm, nhưng động tác cũng không chậm, sử dụng Lục tự chân ngôn để chiến đấu.
- Úm!
Một bông hoa sen vàng từ miệng Sở Mặc bay ra, đánh vào bàn taycủa Ma vương. Bàn tay kia bị đánh thủng một lỗ nhưng vẫn vươn về phía trước.
Bầu trời như sắp sụp đến nơi, không chịu được đè ép ở cấp độ này, có thể tự sụp bất cứ lúc nào.
Điều này rất không bình thường. Theo trạng thái khi Hư Độ lần đầu độ hóa ở Tần gia, không có khả năng Hư Độ lại không mệt tí nào.
Theo tiếng niệm Phật của Hư Độ, thiên địa tràn đầy hoa sen vàng. Mỗi một bông lại ẩn chứa một sức mạnh to lớn. Đồng thời, vùng trời sụp khi Ma vương xuất hiện lúc trước đã khôi phục lại rồi. Cả vùng đấtthành một biển vàng.
Cuối cùng, một đạo hắc khí còn sót lại trong người Khương Ân cũng bị hút ra. Sau đó, sắc mặt ông đen dần, huyết khí trong thân thể gần như suy bại, tinh thần vô cùng uể oải.
- Lão tổ!
- Lão thái gia!
- Lão thái gia làm sao thế? Vài đại nhân của Khương gia đã đỏ mắt, gần như muốn vồ đến chỗ Khương Ân. Sở Mặc cũng hoảng sợ, vội vàng bay tới. Thân thể Khương Ân nhìn như một lão già sắp chết.
Khương Ân khoát tay. Thấy Sở Mặc tới, mặt ông lại có chút hồng hào hơn. Mọi người đều thấy đau khổ. Có vẻ như là hồi quang phản chiếu.
- Sở đạo hữu, cám ơn ngươi và pháp sư Hư Độ đã làm cho Khương gia nhiều như vậy. Khụ… mấy năm nay, Khương gia làm việc thiện tích đức… coi như đã được hồi báo.
Thân thể của Khương Ân đã yếu lắm rồi. Ông không động đậy đượcnữa.
Sở Mặc nhìn Cái Thế Hống bên cạnh. Nó lắc đầu. Lão thái gia thấy vậy, cười cười nói:
- Sở đạo hữu… không cần cố sức thế đâu. Ta biết mình mà. Dấu vết Ma tộc trong người ta đã bắt đầu hóa thành ma chủng. Ban đầu nó bị ta bức ra đấy.
Sở Mặc bừng tỉnh đại ngộ. Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Ma vương đầu tiên lại khủng bố như thế, ra là nó đã biến thành ma chủng.
Hơn nữa, nó bị Khương lão thái gia bức ra ngoài, vì Hư Độ còn đangđộ hóa, nó sẽ không sống được lâu, nên mới muốn dốc toàn lực liều chết, dĩ nhiên cường đại hơn ma chủng.