Thí Thiên Đao
Chương 1770 : Doạ chết các ngươi (2)
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
Sau một nén nhang, Sở Mặc nhìn xung quanh, lần lượt bốn gã Chí Tôn ở bốn phía, vẻ mặt hắn ngỡ ngàng:
- Chư vị, các ngươi vây xung quanh ta làm gì? Không phải là muốn giết ta đấy chứ? Giết người có tu vi như ta, hình như không có lợi gì cho các ngươi.
- Bớt nói nhảm đi, giao Hàn Nguyệt đao trên người ngươi ra đây. Sau đó, giao nhẫn trữ vật của ngươi ra đây. Bọn ta có thể tha cho ngươi một con đường sống.
Chí Tôn thoạt nhìn bộ dạng giống thiếu niên mười bảy mười tám tuổi lạnh lùng nhìn Sở Mặc nói.
- Bọn ta đều rất nhân từ, không muốn giết ngươi. Chỉ cần ngươi giao đồ ra đây, bọn ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống. Chí Tôn tướng mạo tuấn mỹ nhìn giống nữ tử ôn hoà nói.
Nam tử mũi ưng và nam tử gầy gò không lên tiếng, nhưng lại dùng thần thức khoá chặt Sở Mặc. Một khi Sở Mặc có bất kỳ hành động kỳ lạ nào, bọn họ sẽ đánh hắn một kích trí mạng trước tiên.
- Các ngươi muốn đao của ta?
Sở Mặc kinh ngạc nhìn bốn người này:
- Các ngươi có biết đó là đao gì không?
- Phí lời!
Chí Tôn bộ dạng thiếu niên quát lớn:
- Đã nói mau đem Hàn Nguyệt đao ra, tưởng bọn ta là lũ ngu hay sao? Không biết đó là Thánh khí do Hồ Thiên Đại Thánh luyện chế ra sao?
- Ta coi ngươi chính là kẻ ngu!
Chỉ cần nhìn vẻ mặt Sở Mặc bình tĩnh ung dung, hơn nữa bộ dạng bình chân như vại thì biết, lấy đi mấy chục tỷ tinh thạch đỉnh cấp, cướp đi Hàn Nguyệt đao của hắn, hắn căn bản không quan tâm! Hắn dựa vào cái gì mà không quan tâm? Hắn ỷ vào cái gì? Hắn tài giỏi như vậy, chẳng lẽ thật sự có nguyên nhân lớn nào đó?
Những ý niệm này lập tức hình thành trong lòng bốn người họ.
Lúc này Sở Mặc thản nhiên nói:
- Đúng rồi, trong nhẫn còn có một khối thịt, vừa rồi ở dưới vực thẳm Luân Hồi, Tử Đạo đã chém chết một Luân Hồi thú, chia cho ta một khối thịt. Dù gì một Chuẩn Chí Tôn như ta cũng chạy không thoát, các ngươi muốn giết cứ giết. Khối thịt kia lại không có phong ấn của Tử Đạo, các ngươi yên tâm ăn đi. Tử Đạo?
Tử Đạo!
Đệ nhất Thiên bảng!
Tu sĩ trẻ tuổi cấp Chuẩn Thánh. Bọn họ vừa rồi còn nhắc đến người này, không ngờ chớp mắt đã nghe thấy cái tên này từ miệng Sở Mặc
Sau đó, bốn người chợt nhớ ra, đúng là trước lúc Sở Mặc bay lên từ vực thẳm Luân Hồi, Tử Đạo quả thực đã xuất hiện ở sông Luân Hồi, chỉ có điều trong nháy mắt đã biến mất, thậm chí bọn họ còn không nhìn thấy Tử Đạo xuất hiện ở nơi nào. Chẳng lẽ trước lúc Tử Đạo xuất hiện, đã tới hồ Luân Hồi? Giết một con Luân Hồi thú? Bọn họ càng nghĩ trong lòng càng phát lạnh.
Tử Đạo thích ăn Luân Hồi thú, chuyện này, hầu như tất cả thiên kiêu của sân thí luyện đều biết. Hơn nữa, nghe nói Tử Đạo thích ăn Luân Hồi thú tới mức si mê. Đương nhiên cũng có người nói Tử Đạo ăn Luân Hồi thú, là muốn tìm kiếm bí mật Luân Hồi từ bên trong.
Dù sao bất kể là cách nói nào, chuyện Tử Đạo si mê Luân Hồi thú là cực kỳ chính xác.
Bọn họ cũng chưa từng nghe qua chuyện Tử Đạo chia sẻ Luân Hồi thú với kẻ khác. Chí Tôn bộ dạng thiếu niên có chút không tin mở miệng:
- Ngươi nói trong nhẫn trữ vật của ngươi có vài chục tỷ tinh thạch, tạm coi như lời ngươi nói là sự thật, nhưng ngươi nói Tử Đạo cho ngươi một khối thịt Luân Hồi thú… Ngươi lừa ai chứ?