Thí Thiên Đao

Chương 1785 : Thể chất sát nhân (2)

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Trong con ngươi của Tuyết Vô Lệ sáng lên, không nhịn được nói:



- Không tồi đấy…Khi y nói đến chữ “không” thì tay đã đánh về phía Sở Mặc được hơn ba ngàn chưởng rồi.



Khi y nói tới chữ “tồi” lại là hơn bốn ngàn chưởng.



Khi y nói tới chữ “đấy” lại đánh ra thêm hơn năm ngàn chưởng nữa!



Ba chữ, mười hai ngàn chưởng!



Mỗi cú đều thế lớn sức mạnh, có thể dễ dàng đánh bay một hành tinh. Mười hai ngàn chưởng gần như bao phủ hết không gian nơi này!



Trên bầu trời nơi nơi là tàn ảnh do chưởng của Tuyết Vô Lệ để lại. Từng tảng không gian lớn sụp đổ trước mỗi cú đòn của Tuyết Vô Lệ. Sức mạnh mênh mông xé rách cả không gian. Sở Mặc thân ở bên trong khoảng không gian này, hoàn toàn bị sức mạnh của Tuyết Vô Lệ phong ấn lại.



Bấy giờ, Sở Mặc dùng một đao chẻ củi!



Một đao, liền chẻ đôi tàn ảnh đầy trời! Một đao, liền xé toạc không gian.



Khiến công kích của Tuyết Vô Lệ thất bại trong nháy mắt!



Trong con ngươi của Tuyết Vô Lệ hiện lên chút khiếp sợ, híp mắt nhìn Sở Mặc:



- Không tệ… đạo hạnh khá sâu đấy!



Khi nói chuyện, y lại tung ra hơn ba vạn chưởng, từ mọi góc độ của không gian lao về phía Sở Mặc.



Tốc độ của y quá nhanh, thủ đoạn của y nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng lại không hề có góc chết.



Phương thức giải quyết duy nhất là đối đầu với y!




Tuyết Vô Lệ chau mày, thì thào nói thầm: Thể chất sát nhân? Là thể chất gì? Nhưng vừa nghĩ lại liền biết bản thân bị chơi xỏ, trên đời nào có loại thể chất này?



- Ngươi đùa giỡn ta?



Trong con ngươi của Tuyết Vô Lệ ngập đầy sát khí, không che dấu chút nào! Xưa nay y vẫn vậy, chẳng hề giấu giếm ý đồ giết chóc với kẻ mình muồn giết.



- Ái chà không ngờ ngươi lại nhìn ra, thông minh thật đấy!



Sở Mặc hô lên có vẻ rất kinh ngạc.



- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!



Giọng nói Tuyết Vô Lệ lạnh như băng đá, trong tay y xuất hiện một thanh trường kiếm hình thù kỳ lạ, trường kiếm quanh co khúc khuỷu như con rắn. Toàn thân trường kiếm một màu xanh biếc, tỏa ra hơi thở u ám lạnh lẽo.



Tuyết Vô Lệ lấy kiếm chỉ Sở Mặc:



- Xem kiếm pháp của Tuyết gia ta đây!



Khi nói chuyện, thanh kiếm trong tay Tuyết Vô Lệ nhẹ nhàng run lên, trời đất bắt đầu mưa tuyết, đẹp đến nghẹt thở! Không cảm thấy một chút sát khí nào!



Sở Mặc cười ha hả, cầm Hàn Nguyệt Đao trong tay, thi triển một bộ kiếm pháp.



Hoa mai kiếm thuật!



Hàn Nguyệt đao trong tay hắn cũng khẽ run lên, bầu trời liền lả tả hoa mai hồng nhạt. Trộn lẫn với tuyết xanh đầy trời còn tản ra một mùi hương xông lên mũi.



Khiến người ta mê say! Nếu từ xa trông lại, sẽ thấy trời đất nơi này bao phủ bởi sắc xanh nhạt của tuyết và ánh hồng của hoa mai. Đẹp đến mức nao lòng!