Thí Thiên Đao

Chương 1786 : Lên Thiên bảng

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


- Ngươi dùng đao thi triển kiếm thuật… ngươi đây là đang khinh nhờn!



Tuyết Vô Lệ rống lên giận dữ, giữa đầy trời tuyết và mai, y đâm một kiếm tới.



Một tia sáng khác nhanh hơn.



- Ngươi muốn xem đao pháp?



Sở Mặc cười lạnh thành tiếng, chém ra một đao bình thản không cógì kỳ lạ.



Nhát đao đó nhìn như thường thường, nhưng lại có một cái tên kinh người.



Nó được gọi là Lục Tiên!



Đao cuối cùng trong U Minh Bát Đao!



Lục Tiện xuất hiện, trời đất cùng bi thương!



Sau khi thành đạo, Sở Mặc mới lĩnh ngộ ra tinh túy trong đao phápnày, nhưng trước khi bước vào cảnh giới Chí Tôn, lại chưa từng thi triển ra. Bởi vì không có sức lực Chí Tôn, tuyệt đối không thể khống chế nhát đao đó!



- Chỉ đao pháp này…



Đầu tiên, trong mắt Tuyết Vô Lệ tràn đầy khinh miệt, nhưng sau đó y cũng cảm nhận được vẻ bất thường. Cuối cùng vẫn là tới cảnh giới này rồi, sao y lại có thể không biết gì được, lúc đầu còn chưa thấy chỗ tinh diệu trong đao kia. Nhưng giây lát sau, y liền hiểu rõ.



Nhưng nhát đao kia đã đến trước mặt y rồi. Đối phương theo sát đao, dùng một phương thức vô cùng quỷ dị biến mất khỏi không gian trong khoảng thời gian ngắn ngủi, ngay sau đó, liền xuất hiện trước mặt y. Toàn bộ quá trình chỉ có một phần nhỏ của giây!



Thời khắc mấu chốt, Tuyết Vô Lệ vận dụng đại pháp tối cao, cầm trong tay Thanh Xà kiếm chắn ngang trước mặt, khó khăn lắm mới chắn được một đao của Sở Mặc.



Keng!



Một tiếng nổ ầm ầm, vang dội triệu dặm trời cao. Âm thanh kia chấn nổ cả mảnh trời, không gian trên trời tan tác thành mảnh nhỏ.




Chữ Đấu vũ trụ cộng hưởng!



Vốn dĩ địa bàn do tám con rồng trắng xuất hiện mà thành, nháy mắt chẳng còn ảnh hưởng gì đến Sở Mặc được nữa. Bởi vì thân thể Sở Mặc đã cộng hưởng với cả vũ trụ này, như hòa làm một thể. Chữ Nhân năng lực khôi phục.



Vài vết thương ngầm trên người Sở Mặc dưới sự vận chuyển của mấy chữ kia gần như khôi phục chỉ trong chớp mắt! Hầu hết vết thương do đạo biến mất chớp nhoáng không còn.



Đây là uy lực của Cửu Tự Chân Ngôn, Sở Mặc ở cảnh giới Chí Tôn vẫn khó lòng phát huy hết sức. Nhưng cũng đủ rồi.



Chữ Giai cảm ứng thần niệm!



Trong giây lát khi Sở Mặc thi triển chữ Giai, vô số tin tức của vũ trụxung quanh tràn vào trong biển tinh thần của Sở Mặc. Sau đó trải qua chắt lọc kỹ càng, tổng kết lại cho hắn. Hết thảy điều này, xảy ra với tốc độ nhanh đến khó tin.



Thậm chí khiến người ta có cảm giác Sở Mặc như một vị thần!



Vận hành chữ Giai, phảng phất vũ trụ xung quanh đều nằm gọn trong lòng bàn tay hắn!



Giờ khắc đó, hắn chính là thần của cõi này!



Chữ Trận che giấu hơi thở! Tuy giờ Sở Mặc còn ở đó, nhưng cảm giác gửi đến cho Tuyết Vô Lệ lại như là đã biến mất hoàn toàn khỏi không gian, thậm chí là biến mất khỏi thế giới này! Thần niệm mà y tập trung vào Sở Mặc trực tiếp tiêu tán, thậm chí còn không làm được việc tìm kiếm sự hiện hữu của Sở Mặc!



Chữ Liệt thời gian không gian!



Không gian vốn dĩ đã bị cuộc đấu của hai người xé nhỏ, dưới sự vận hành của chữ Liệt trở nên càng thêm quỷ dị.



Thời gian đang ngưng đọng, không gian bị phân cách thành vô sốmảnh vỡ. Mỗi mảnh vỡ dường như đều ẩn chứa một thế giới. Mỗi thế giới dường như đều có chứa một Sở Mặc.



Trong chớp mắt, Sở Mặc đã thi triển bảy chữ trong Cửu Tự Chân Ngôn!



Uy lực này do một Chí Tôn chân chính thi triển ra thực sự quá kinh người.